Edit: OwOw
Hashimoto Shiori lại hỏi: "Bây giờ anh quản lý việc trong thương hội của gia đình rất tốt, chẳng lẻ không thấy thích chút nào sao?"
Không thích. Dung Gia Thượng nói trong lòng. Anh thậm chí là chán ghét.
Chỉ cần anh muốn, anh có thể làm rất tốt. Anh có thể quen thuộc tất cả các công việc kinh doanh, anh cũng có thể học phương pháp nói chuyện làm ăn, ký hợp đồng, trấn áp đối thủ, đàn áp dạy dỗ thủ hạ của Dung Định Khôn. Làm một người thừa kế hợp cách, đối với anh mà nói cũng không có gì khó khăn.
Nhưng anh không thích những chuyện này một chút nào. Anh chán ghét thuốc phiện, những thứ nhuốm đầy máu và mồ hôi, số liệu cổ phiếu cũng đang tiêu hao sự kiên nhẫn của anh từng ngày, anh buồn nôn với các cuộc xã giao đàm phán thương nghiệp. Anh mỗi ngày lúc rời giường nghĩ đến phải tốn thời gian quý giá đi làm những việc này, liền sinh ra một loại cảm giác sống cũng không có ý nghĩa gì.
Nhưng không ai xung quanh có thể hiểu được anh, thậm chí còn cảm thấy anh không ốm mà rên
Cẩm y ngọc thực, lại có địa vị xã hội, nhưng lại ghét bỏ hết thảy những thứ này, chỉ muốn đi làm một người quân nhân. Bọn họ cũng nghĩ giống như Hashimoto Shiori, chỉ cảm thấy Dung Gia Thượng anh sống dễ chịu quá nhiều, tự dưng muốn sinh ra một chút việc tới làm khó chính mình.
Mà người duy nhất có thể hiểu được anh, cổ vũ anh vì lý tưởng mà phấn đấu cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079960/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.