Edit: Thi
Cả người nín thở hồi lâu, giọng nói gần như đứt quãng của Phùng Thế Chân vang lên: "Anh có chứng cứ gì?"
“Chính miệng Tôn di thái thái nói cho anh.” Phùng Thế Huân trả lời, “Em có thể không tin, nhưng anh tin! Văn Xuân Lí hiện tại do chính Dung gia làm chủ, em không nghĩ rằng có liên hệ gì sao?”
Phùng Thế Chân yếu ớt nói: “Em……Em không dám nghĩ nhiều……”
“Cho nên em còn nghi hoặc.” Phùng Thế Huân cắn răng mở miệng, “Dung Gia Thượng đã đính hôn rồi, em còn muốn làm thê thiếp cho hắn sao?”
“Đương nhiên không phải!” Phùng Thế Chân như nai con bị ép tới bờ vực, hoảng sợ kháng cự, “Em không thể an tĩnh thích một người sao? Đây là chuyện riêng của em. Em…Em không biết chuyện đó là do Dung Định Khôn. Nhưng lúc ấy Dung Gia Thượng cũng không có ở Thượng Hải…”
“Thế Chân!” Phùng Thế Huân vô cùng tức giận, giơ tay lên định tát em gái một cái nhưng không hạ thủ được. Anh cay đắng siết chặt vai cô, lắc mạnh, “Em trúng tà rồi sao? Dung Gia Thượng là con trai của Dung Định Khôn! Em muốn cùng con của kẻ thù ở bên nhau?”
"Không ..." Phùng Thế Chân phát một tiếng mỏng manh yếu ớt, rõ ràng cách biệt với tư thái trầm tĩnh và tự cường trước đây của cô trước mặt người khác.
Dung Gia Thượng đột nhiên sinh ra một cổ mãnh liệt hận ý đối với Phùng Thế Huân. Anh căm thù những ai tàn nhẫn bức bách Phùng Thế Chân, muốn cô phải mạnh mẽ, ép cô phải bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079956/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.