Edit: Bờ Lu
Về đến nhà trời đã gần khuya. Biệt thự Dung gia vắng lặng, mọi người đã chìm vào giấc ngủ.
Dung Gia Thượng trở về phòng, theo thói quen lại nhìn sang đối diện. Cửa sổ phòng Phùng Thế Chân một mảng tối đen.
Dung Gia Thượng cởi bỏ quần áo đứng dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm áp chảy dài trên cơ thể trẻ trung săn chắc. Anh nhắm mắt lại, dòng suy nghĩ xoay nhanh, tim đập rộn ràng.
Giai điệu nhạc khiêu vũ vang lên bên tai, Dung Gia Thượng dường như quay về buổi tối ngày hôm qua, một lần nữa áp người phụ nữ dịu dàng kia lên vách tường.
Lần này, Phùng Thế Chân không kháng cự. Cô ở bên tai anh nhẹ nhàng thở dốc mang theo âm mũi mơ hồ ái muội, ngón tay xuyên qua lọn tóc ngắn của anh chải ra sau đầu, trượt xuống gáy, xuống lưng rồi ôm chặt lấy anh. Làn da cô mịn màng như tơ lụa, thân thể ấm áp như ánh mặt trời, không hề e ngại mà cởi mở đối xử với anh.
Anh kích động làm huyệt thái dương nhói lên đau nhức, bỗng chốc trầm luân trong mê đắm lại tiếp tục say sưa không muốn tỉnh...
Ngày hôm sau, bầu trời bên ngoài được gột rửa trong vắt, ánh mặt trời xuyên qua kính cửa sổ ấm áp vô cùng. Dung Gia Thượng bưng cà phê đen ngồi sau bàn làm việc, vừa xoa huyệt thái dương đau nhức vừa xem tài liệu.
Những con số buồn tẻ, báo cáo cứng nhắc và những chỉ dẫn khó hiểu được chất dày cộp trên bàn làm việc. Dung Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079954/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.