Edit: Bờ Lu
Dung Gia Thượng phát ngốc, ngốc đến đứng im không nhúc nhích.
Phùng Thế Chân nghiến răng nói: “Tôi không có bản lĩnh thao túng suy nghĩ của anh. Nếu cứ nghĩ về tôi, đó là do anh có vấn đề, ngược lại còn trách tôi dụ dỗ anh? Dung Gia Thượng, đây là cái logic chết tiệt gì vậy?”
“Không phải ...” Dung Gia Thượng lấy lại tinh thần, vội vàng giải thích, “Tôi không có ý đó ...”
“Tôi thấy chính là ý đó!” Phùng Thế Chân hung hăng đẩy Dung Gia Thượng, vùi đầu đi nhanh về phía cửa sau.
Dung phu nhân mang theo một đám phụ nữ hưng phấn quá độ vừa đến cửa sau liền thấy Phùng Thế Chân sắc mặt tái nhợt lao vào. Phùng Thế Chân giống như bị mãnh thú rượt đuổi ở phía sau, không để ý đến ai, ấm ức chạy lên lầu.
Dung phu nhân vội vàng bảo hai cô con gái, đại di thái cùng mụ mụ già đi theo, đi tìm Dung Gia Thượng hỏi tội.
Dung Gia Thượng lặng lẽ đứng dưới gốc cây quế, đối với đám phụ nữ hùng hổ kia làm như không thấy.
“Gia Thượng, sao con có thể làm ra chuyện như vậy?” Dung phu nhân vô cùng đau lòng, “Phùng tiểu thư là do ta mời đến dạy anh em các con học hành, là tiểu thư một gia đình gia giáo, còn là cô giáo của con. Con sao lại hồ đồ như thế chứ?”
Dung Gia Thượng ngẩng đầu nhìn cửa sổ lầu ba đang sáng đèn, ngoảnh mặt làm ngơ bà mẹ kế.
Dung phu nhân nói: “Ta không quản được con, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079853/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.