Edit: Thi
Người làm nhiệm vụ gác cổng đêm qua đã được điều đến. Vừa tỉnh rượu, sợ tới mức hai đùi run rẩy, quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu.
“Lão gia tha mạng! Đêm qua là Phùng tiểu thư muốn đi ra ngoài, tôi mới mở cửa.”
Ánh mắt của mọi người liền nhìn sang Phùng Thế Chân. Phùng Thế Chân vẻ mặt không hiểu được, nói: “Tối hôm qua tôi đâu có ra ngoài.”
“Ngươi còn say à?” Dung Phương Lâm hướng người gác cổng nói, “Phùng tiểu thư đang đứng ở đây, có thể đi đâu được?”
“Khẳng định là nhận lầm với cô Tôn rồi.” Dung phu nhân nói với chồng, “Chúng ta đã sớm nói qua hai cô gái trẻ này hình dáng khá tương đồng với nhau. Có lẽ Tôn tiểu thư đã lên kế hoạch, học cách trang điểm của Phùng tiểu thư, lừa gạt người gác cổng.”
Đôi mắt của Dung Định Khôn giống như chim ưng nhìn chằm chằm vào con mồi của nó, cơ hồ muốn nhìn ra động tĩnh trên người Phùng Thế Chân. Phùng Thế Chân ra vẻ kinh ngạc, đầu cúi thấp hơn. Dung Gia Thượng đứng ngoài cuộc, không quan tâm đến vấn đề này.
Dung Định Khôn hỏi: “Thanh tiểu thư tối hôm qua ra ngoài lúc mấy giờ?”
Người gác cổng nỗ lực nhớ lại: “Hình như là trước khi Dương tiên sinh tới.”
“Không có khả năng!” Vệ sĩ Tây Đường mồ hôi đầy đầu nói, “Lão gia, Tôn tiểu thư vẫn ở Tây Đường lúc chín giờ tối hôm qua. Cả hai chúng tôi đều tận mắt chứng kiến cô ấy vào phòng ngủ”.
“Nếu là chín giờ thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079855/chuong-34.html