Edit: Bờ Lu
Tôn Thiếu Thanh xách rương da bước xuống taxi, băng nhanh qua con phố dài về phía nhà hàng đối diện.
“Tiểu thư”. Một người đàn ông đột nhiên gọi, “Tôi muốn hỏi một chút”.
Tôn Thiếu Thanh nhớ kỹ lời Phùng Thế Chân dặn dò, không được nói chuyện với người lạ. Nhưng người kia lại ăn mặc vô cùng tươm tất, ngoại hình cũng rất phong độ, trông giống như một người tử tế. Cô cầm lòng không được đành dừng lại.
Chỉ thoáng do dự, cô phát hiện mình đã bị vài người đàn ông vây quanh!
Một chiếc xe hơi màu đen chậm rãi ngừng ở ven đường. Cửa sổ xe hạ xuống, một người đàn ông mặc âu phục hơi nghiêng đầu nhìn Tôn Thiếu Thanh mỉm cười. Ánh đèn từ nhà hàng chiếu vào khuôn mặt điển trai khiến hắn càng thêm trầm mặc, đôi mắt càng thâm thúy.
“Tôn tiểu thư không cần căng thẳng. Tôi chỉ muốn mời cô đi uống trà, trò chuyện chút thôi. Sáng sớm mai chắc chắn đưa cô lên thuyền đúng giờ”.
Tôn Thiếu Thanh thất kinh, vừa định mở miệng hét lên lại bị một vật cứng ngắc chống ngang eo. Cô đi theo Dung Định Khôn lâu như vậy liền biết rằng mình đang bị kê vào nòng súng.
Người đàn ông vừa hỏi đường ban nãy đi tới, mỉm cười tiếp nhận rương da, thuận tay đẩy Tôn Thiếu Thanh lên xe.
Cửa xe đóng lại, nghiền qua vũng nước nghênh ngang mà đi.
“Cút ...”, tiếng gầm của Dung Định Khôn kèm theo tiếng cốc vỡ.
Dương Tú Thành kinh ngạc đứng lên, vừa ngẩng đầu liền thấy cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079851/chuong-32.html