Không có mô tả ảnh.
Edit: Thi
Phùng Thế Chân trong bóng đêm đi vào sân Dung gia. Trời khuya, các phòng ngủ trên lầu đều đã sáng đèn. Mưa phùn rơi trên lá trong màn đêm tĩnh mịch tạo thành tiếng xào xạc.
“Chị Thế Chân.” Bụi cây sau, có người nói nhỏ.
Phùng Thế Chân xem bốn phía không có ai, bước nhanh đi qua.
Tôn Thiếu Thanh thân mình đã bị ướt một nửa nhìn cô háo hức.
Phùng Thế Chân đưa cho cô một phong thư: “Ba ngày sau, vào lúc 8 giờ sáng ngày 14, Nữ hoàng Elizabeth sẽ xuống từ Cổng số 2 của Bến tàu Bến Thượng Hải."
Tôn Thiếu Thanh cảm kích đến nghẹn ngào, đem phong thư cất vào trong lòng ngực.
Phùng Thế Chân cho biết: "Thời gian quá eo hẹp, còn không đủ đến ngân hàng để gửi tiền, vì vậy em phải tìm cách khác".
Tôn Thiếu Thanh gật đầu.
"Ở đây nói chuyện không tiện. Ngày mai em tới thư phòng tìm chị, chị sẽ cùng em bàn bạc cụ thể."
Hai người đường ai nấy đi.
Phùng Thế Chân bước qua phòng khách đã tắt đèn, đi nhanh về phía cầu thang.
“Cô giáo thật bận bịu.” Giọng nói của Dung Gia Thượng vang lên trong bóng đêm, “Ban ngày ôm hôn với nam nhân, ban đêm lén lút với tiểu thiếp xinh đẹp. Cô tới nhà của bọn ta, chắc không đơn giản là dạy học đâu, có vẻ như có chuyện quan trọng khác phải làm hơn.”
Phùng Thế Chân nghỉ chân, đỡ thang lầu lan can, chậm rãi xoay người.
Dung Gia Thượng vặn đèn bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079841/chuong-28.html