Ngày hôm sau, cơn mưa mùa thu kéo dài liên tục, nhiệt độ chợt giảm xuống. Dấu vết cuối cùng của cái nắng nóng mùa hè cũng tan biến. Còn dư lại chính là một khoảng thời gian dài lạnh lẽo cùng với ẩm ướt. Trong sân, mùi thơm ngào ngạt hương của cây quế, dưới tán lá là những chùm hoa nặng trĩu. Mùi hương nồng đậm gây gắt mũi, khiến người ta chịu không nổi.
Phùng Thế Chân bước ra khỏi cửa mới phát hiện mình mặc đồ hơi ít, nhưng lại lười quay trở về phòng để mặc thêm quần áo. Chỉ đành phải cứng rắn ngồi trên xe với những làn gió lạnh lùa vào.
Bên ngoài bến tàu đoàn người đông chen chúc nhau ồn ào, huyên náo.
Những người bán hàng rong chào mời, những người đang khuân vác đồ, những học sinh đi ra ngòai,còn có những người vợ đang đưa tiễn chồng của mình, chật kín các ngã đường.
Những chiếc xe lừa đang vận chuyển đồ đi tán loạn, người lái xe ô tô bấm kèn trong tuyệt vọng. Hai vị cảnh sát người Pháp thổi còi lớn, cấm gậy xua đuổi đám đông. Tên móc túi đang ở trong đám người tán loạn, một khi chúng thành công, liền giống như cá nhập biển, chỉ còn lưu lại những lời thóa mạ của người bị móc túi.
Mồ hôi của những người lao động, mùi nước hoa của những người vợ, mùi khói của xe tàu, cùng với vị mặn của biển trộn thành một mùi kỳ lạ.
Bến cảng đầy ắp tàu thuyền lớn nhỏ. Chiếc tàu biển ngoại quốc đẹp đẽ, to lớn sừng sững uy nghiêm dưới cơn mưa phùn. Tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079839/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.