🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thiên Thánh năm thứ mười, ngày mùng 5 tháng 7, trời mưa.



Kho báu? Hừ! Chỉ có đồ ngốc mới tin!



Lão già trên núi cũng từng nói, trên giang hồ căn bản không có nhiều kho báu như vậy, kẻ nào tin vào cái gì mà bản đồ kho báu đều là kẻ ngốc. Chỉ là một tấm da dê rách nát thôi, thế mà lại khiến nhiều kẻ đến tranh cướp như vậy, thật là nực cười!



Có điều, Nguyệt Kiến cô nương này cũng thật là đáng thương a! Chỉ vì loại đồn đại khó hiểu này mà bị làm cho nhà tan cửa nát.



Nhưng cứ cho là đáng thương, Mèo con cũng quá đáng! Lúc ở trên núi rõ ràng là rất hiểu nhau mà! Sao đến khi xuống núi, y lại cứ gây sự với mình chứ?



Đầu tiên là cái gã Âu Dương Xuân kia! Coi như Mèo con tha thứ cho gã, mình cũng thừa nhận gã không phải là dạng vừa, nhưng Mèo con cũng không cần gã nói gì là nghe nấy như vậy chứ!



Sau đó còn có Nguyệt Kiến…



Tức chết mình rồi!



Hừ, không phải y đối với nàng rất tốt sao? Vậy mình càng đối với nàng tốt hơn! Để Nguyệt Kiến cô nương gần mình hơn, nàng sẽ không có thời gian thân cận Mèo con!



Mèo con là người của mình, trước đây là vậy, hiện tại là vậy, tương lai cũng sẽ như vậy, ai cũng đừng hòng cướp đi!



****************************



Khách điếm Phúc Mãn nhờ chuyện này, hỗn loạn cũng được dẹp yên. Âu Dương Xuân tính tình khiêm tốn, sau khi biết được nguyên nhân Bạch Ngọc Đường gây khó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ngan/2377652/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lưu Ngân
Chương 20
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.