Thiên Thánh năm thứ mười, ngày mùng 5 tháng 7, trời mưa.
Ngày mưa…
Sự tình vốn đã lên kế hoạch lại bị gác lại, không biết bao giờ bọn mình mới có thể xuất phát.
Hai ngày nay, Âu Dương đại ca đã dạy bọn mình rất nhiều thứ! Ha ha, Ngọc Đường vẫn còn mâu thuẫn với huynh ấy, mặc dù theo lý trí mình biết bọn họ tốt nhất vẫn không nên căng thẳng như vậy, nhưng sao vừa nghĩ tới việc Tiểu Bạch Thử vì mình mà cãi nhau với Âu Dương đại ca, mình liền cảm thấy —— cao hứng không tên vậy nhỉ?
Mình —— có lẽ mình hỏng rồi…
Không thích Ngọc Đường quá kề cận với Nguyệt Kiến cô nương, càng không thích Ngọc Đường đem ánh mắt vui vẻ đặt trên người Nguyệt Kiến cô nương —— rốt cuộc là mình sinh bệnh gì?
Kỳ thực Nguyệt Kiến cô nương là người rất tốt a! Ngoại trừ La Sát cô cô, có thể nói đây là lần đầu tiên mình cùng nữ tử ngoài người nhà ở chung gần như vậy, Ngọc Đường thân cận với Nguyệt Kiến cô nương cũng là rất bình thường…
Nhưng vì sao mình vẫn cứ cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái?
Ừm, mình quả nhiên là hỏng thật rồi…
****************************
Chẳng ai ngờ Bạch Ngọc Đường sẽ thật sự xuất thủ, nhưng, Bạch Ngọc Đường đã thật sự xuất thủ rồi!
Họa Ảnh trên không trung xẹt qua một ánh hào quang tựa như tia chớp, nhanh như cắt đâm về phía hai nam tử kia, hoàn toàn không để ý đến con tin trong tay nam tử. Âu Dương Xuân thấy thế kinh hãi, nhưng phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ngan/2377650/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.