Trần Hàm Tuệ à, các bạn học đều rất nhớ cậu đấy, có khó khăn gì thì mọi người cùng nhau nghĩ cách.”
Thậm chí Liêu Dũng còn muốn tổ chức cho mọi người quyên góp, mỗi người góp một ít để “chuộc” Tuệ Tử ra khỏi thân, không thể nhìn nữ thần ngày trước “chịu khổ” ở nông thôn được.
Tuệ Tử biết Liêu Dũng không phải nói suông, quả thực các bạn học của cô cũng có khả năng này.
Trường của cô là trường trung cấp chuyên nghiệp trọng điểm, vào cuối những năm chín mươi, các trường đại học mở rộng tuyển sinh, trường của cô nàng lên thành đại học. Ngoại trừ tên đội sổ như Lý Hữu Tài thì những người thi đỗ vào đây đa phần đều là tinh anh, là lực lượng nòng cốt của xã hội.
Các trường danh tiếng đều xem trọng sự đoàn kết.
Trong mắt của các bạn học thì thân phận người phụ nữ gia đình nông thôn bây giờ của cô đúng thật là đối tượng ưu tiên cần được hỗ trợ chính”.
“Liêu Dũng à, tôi rất cảm ơn sự quan tâm của cậu, nhưng cuộc sống bây giờ chính là thứ mà tôi mong muốn.”
Liêu Dũng đau lòng không thôi. Nữ thần không ở lại thành phố đã khiến người ta khó hiểu rồi, cô còn khăng khăng gả cho tên lưu manh, tại sao chứ?
“Chồng của tôi có rất nhiều điểm hơn người.”
Liêu Dũng kinh ngạc, người đàn ông với khuôn mặt hung tợn kia có điểm hơn người ư?
Khí chất của Vu Kính Đình không giống với tên du côn thường xuyên ra vào đồn cảnh sát mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-di-lay-vo/3477930/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.