Vương Thúy Hoa nghĩ sau này con gái có thể dùng bút máy đi học, đúng là chó ngáp phải ruổi rồi.
Vốn dĩ Lý Hữu Tài còn không quá tin, nhưng nhắc đến bút máy thì lại tin.
Cây bút máy này là Tuệ Tử chọn giúp hắn.
Lúc trước hai người đi học ở chung một trường, khi hắn chọn bút máy, vừa vặn Tuệ Tử cũng ở đó mua đồ, hắn hỏi Tuệ Tử cái nào tốt, Tuệ Tử thử mấy cây bút, cuối cùng chọn cây bút này.
Lý Hữu Tài không thể quên được cảnh tượng đó. Hoàng hôn ngoài cửa sổ hắt lên trên người cô, cô gái thông minh nhất cả thôn chỉ cách hắn nửa bước, hắn muốn trở thành cây bút trong tay cô, được cô nắm giữ trong lòng bàn tay.
Hắn vốn cho rằng nửa bước kia rất gần, nhưng sao cả đời cũng không nhảy qua nổi. Hắn đặt cây bút máy mà cô chọn ở nơi cách ngực gần nhất, tận mắt thấy cô gả cho tên đàn ông khốn kiếp nhất trong thôn...
“Cậu sững người làm cái gì đó? Mau lấy ra đi.” Vương Thúy Hoa ngoắc ngoắc tay.
Lý Hữu Tài đặt tay lên cây bút máy, hơi do dự.
“Thím Tư, phải lấy nó sao?”
Đây là thứ thân cận nhất giữa Tuệ Tử với hắn, gần ở ngực, nghĩ thôi cũng thấy ấm áp.
“Cũng có thể giữ lại, nếu không sợ thứ kia dây dưa với cậu thì giữ đi.”
Câu nói này của Vương Thúy Hoa thành công khiến cái “ấm áp” của Lý Hữu Tài thành “kim châm”.
Lý Hữu Tài vứt bút máy bằng tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-di-lay-vo/3477887/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.