🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Phải rồi, lão ca tu luyện đến trình độ nào rồi?” Võ Thiện Nhân rất tò mò. Trong lòng thầm phỏng đoán nhất định thực lực của lão già này không hề thấp.

Lâu sau, chỉ nghe lão Kim thở dài bảo: “Khi thực lực ta còn thịnh thì cái Thánh Viện rách nát này không đáng để ta liếc mắt đến.”

Những ngày tiếp theo đó, Võ Thiện Nhân hết ăn lại lăn ra ngủ, không biết có phải do hợp phong thuỷ không mà hắn ngày càng béo trắng, da dẻ mịn màng.

Vị “sư tỷ” Thanh Hằng có xuất hiện qua một lần nhưng không hề nói với hắn câu nào, lườm ngó một hồi, vất lại một tấm thẻ bài rồi bỏ đi ngay.

Quân trưởng lão và Hoàng trưởng lão cũng không truyền gọi Võ Thiện Nhân thêm lần nào nữa, dường như đã quên sự tồn tại của hắn. Điều này khiến Võ Thiện Nhân cảm thấy thật may mắn. Bản thân hắn mới đến thế giới này chưa bao lâu, nếu tiếp xúc quá nhiều với mấy lão già đó thì trước sau gì cũng đầu voi đuôi chuột mà bại lộ thân phận.

Thời gian này, lão Kim lại hoàn toàn biến mất khiến Võ Thiện Nhân đứng ngồi không yên. Không biết trong đầu lão “cô hồn” này đang ủ mưu gì nữa?

Để hoà nhập với thế giới này, Võ Thiện Nhân tranh thủ cơ hội thu thập thêm rất nhiều thông tin. Hắn nghe nói An Ký Tây đại lục có diện tích kinh người, nếu đem so với Địa Cầu hẳn là phải gấp đến mười lần. Chỉ là một đại lục đã rộng lớn vô biên như thế, vậy thì Đông Hoà Tinh này phải khổng lồ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/214924/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.