Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, mới đảo mắt đã qua thêm một tuần.
Đông Hoà Tinh, trên mái đình viện hiện lên một thân ảnh, người này ước chừng mười tám tuổi, khuôn mặt anh tú, đích thực là Võ Thiện Nhân.
Lúc này, Võ Thiện Nhân thân hình ngồi xếp bằng, hai tay liên tục đánh ra những thủ ấn kỳ lạ.
Đợi thêm một lát, bỗng thấy thần sắc Võ Thiện Nhân cực kỳ khó coi. Dưới bụng đánh thóp một cái, tại vị trí đỉnh đầu nơi huyệt bách hội bỗng như bị kim châm vô cùng đau đớn. Võ Thiện Nhân lập tức biến ảo thủ pháp, tay phải chỉ lên, tay trái bắt quyết, uốn một vòng giao nhau rồi khẽ khàng ngưng tụ giữa khoảng không.
Dần dần cảm giác đau nhói liền thuyên giảm, Võ Thiện Nhân thở hắt một hơi dài, mồ hôi lấm tấm lăn trên trán. Sau khi cơn đau biến mất, khuôn mặt mới dãn ra, tiếp tục vận chuyển khí huyết trong cơ thể, dựa theo Ngũ Hành Linh Quyết mà tu luyện.
Cứ thế đến gần sáng Võ Thiện Nhân mới đảo tay thu khí, thả lỏng toàn thân.
Lại nói, từ khi nhận được Ngũ Hành Linh Quyết thì Võ Thiện Nhân liền điên cuồng lao vào tu luyện, bất kể ngày đêm. Có điều, cho đến bây giờ vẫn chưa thấy biến chuyển gì. Nhiều khi Võ Thiện Nhân tự hỏi bản thân có phải tu luyện sai đường chăng?
Ban đầu Võ Thiện Nhân không nhịn được liền truyền âm hỏi lão Kim, nhưng lão chẳng thèm hồi âm khiến hắn rất bực mình, cuối cùng đành cắn răng tu luyện.
Lão Kim sao lại không nhìn thấy những suy nghĩ trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/214925/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.