Cứ thế, Tịch Họa trở thành Họa Nhi của Lãnh Nghị... bởi vì yêu, cô bấtchấp tất cả, không nghe theo sự sắp đặt của Lãnh Thành, không chịu bỏthuốc hại Lãnh Nghị, rốt cuộc chọc giận Lãnh Thành, vì vậy trong đêmtrước ngày đính hôn đó, một tai nạn giao thông suýt nữa đã cướp đi tínhmạng của cô; mà Lãnh Nghị, bởi vì không biết nội tình, vẫn luôn cảm thấy đây là lỗi của mình, sống thật lâu trong áy náy và dằn vặt...
Người đàn ông cô dùng cả sinh mệnh đi yêu giờ đã rời cô mà đi, từ đây côkhông còn gặp lại được hắn nữa! Cả người Tịch Họa mềm yếu khuỵu xuốngđất... Nghị, nếu như anh không còn trên đời, em sống còn ý nghĩa gì đâuchứ?
Tịch Họa đờ đẫn ngồi thụp trên nền đất, trong mắt là nỗituyệt vọng gần như chết lặng, thì tiếng má Trương gọi 'Tịch Họa tiểuthư, Tịch Họa tiểu thư...' cùng tiếng gõ cửa không ngừng vang lên.
Ánh mắt mờ mịt của Tịch Họa lúc này mới lại có chút linh hồn, cô cắn mạnhmôi đến rướm máu, lát sau mới trả lời, giọng khàn khàn: 'Bà đi đi, trởvề bên cạnh Lâm Phong! Từ đây về sau tôi không muốn nhìn thấy bà nữa!'
Nhưng cửa bị đẩy mạnh ra, Tịch Họa đang ngồi trên đất vụt ngẩng đầu lên, côkhiếp sợ nhìn người đàn ông đang đứng cạnh má Trương, gương mặt tươicười nho nhã cùng ánh mắt lạnh lùng âm hiểm kia... chính là Lâm Phong!
Ánh mắt trống rỗng của Tịch Họa thoáng có chút xao động, rồi cô nghe giọngnói mang theo ý cười của má Trương vang lên, 'Tịch Họa tiểu thư, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185731/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.