Bình thường cho dù Lâm Y lạnh nhạt đến mấy, cho dù Lâm Y nổi cáu đến mấyLãnh Nghị cũng sẽ gọi điện thoại đến hỏi thăm cô, nói những chuyện không đầu không đuôi để làm cô vui! Nhưng từ tối hôm qua đến giờ vẫn chưanhận được cuộc gọi nào của Lãnh Nghị... Lâm Y mím môi, cố chống lại cơnbuồn ngủ cầm sách lên xem tiếp...
Mười giờ, vẫn chưa nhận đượcđiện thoại! Lâm Y vẫn cầm quyển sách trên tay, đôi mắt đen láy có chúttrống rỗng, Lãnh Nghị sao vậy? Chậm rãi gập sách lại đặt lên tủ đầugiường, Lâm Y đờ đẫn nằm xuống, chuẩn bị ngủ.
Nhưng vừa mới đặtlưng nằm xuống, một suy nghĩ chợt xẹt qua đầu Lâm Y: Liệu có phải bởi vì bệnh của Lãnh Nghị trở nặng nên không thể gọi điện cho mình không? Suynghĩ này lập tức khiến Lâm Y khiếp sợ không thôi! Cô vội chống tay ngồidậy lục tìm trong túi xách định tìm điện thoại di động của mình.
Nhưng lục tung cả túi xách lên Lâm Y vẫn không thấy điện thoại của mình đâu!Điện thoại đâu rồi? Mày Lâm Y bất giác chau lại, chẳng lẽ mất rồi sao?Thảo nào không nhận được cuộc gọi nào của Lãnh Nghị.
Lâm Y mímmôi lục lại trí nhớ xem điện thoại của mình có thể ở đâu, có thể rơi ởchỗ nào nhưng nghĩ mãi cô vẫn nghĩ không ra, cả ngày hôm nay cô vốnkhông dùng đến điện thoại nhưng... tối hôm qua rõ ràng điện thoại vẫncòn kia mà!
Suy nghĩ một thoáng rồi Lâm Y hỏi vọng ra ngoài: 'Linh Nhi, em ngủ chưa?'
'Dạ chưa!' Tiếng Linh Nhi lập tức vọng đến, 'Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185733/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.