'Bà làm gì vậy?' Lâm Y vừa tức giận quát vừa ngồi dậy.
'Xin ... xin lỗi thiếu phu nhân!' Má Trương sợ đến mặt trắng bệch, bà hoảngloạn nâng bình hòa trong tay lên, 'Là Tịch Họa tiểu thư hôm nay đi dạomua một chậu hoa, bảo tôi đưa lên phòng của thiếu phu nhân...'
Lâm Y lúc này mới nhận ra trên tay má Trương là một chiếc lọ thủy tinh tinh xảo, bên trong là một bó hoa tulip đủ màu sắc rực rỡ, ánh mắt cô ghimchặt nơi bình hoa giây lát rồi lại chau mày, lạnh giọng hỏi: 'Nhưng tôicòn chưa cho phép bà tiến vào, sao bà có thể tùy tiện bước vào phòngchứ?'
'Xin lỗi!' Má Trương cúi thấp đầu, nhẹ giọng nói, 'Là tạitôi quá nóng lòng... Tịch Họa tiểu thư nói trong phòng của cô không cóhoa tươi nên cố tình ra ngoài chọn mua về, bảo tôi đưa lên trên phòngcô. Cô ấy nói nếu như cô ngủ rồi thì không cần đánh thức cô dậy, cứ đểtrên bàn là được rồi!'
Trái tim Lâm Y chợt đập dồn, Tịch Họa saolại biết trong phòng cô không có hoa tươi? Dĩ nhiên cũng có thể do người làm nói cho cô biết... Lâm Y cắn môi, nhìn bình hoa đủ màu sắc kia,trầm tư thật lâu không nói tiếng nào, má Trương dè dặt quan sát sắc mặtcủa cô, nhỏ nhẹ hỏi: 'Thiếu phu nhân, bình hoa này... cô muốn đặt ởđâu?'
Cắn răng, Lâm Y rốt cuộc bật ra hai chữ: 'Trên bàn!', má Trương lập tức đặt bình hoa lên bàn rồi vội vã rời khỏi đó...
Chính ngay lúc má Trương lùi ra khỏi phòng, một bóng người ở ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185671/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.