Đối với sự lạnh nhạt của Lâm Y, Lãnh Nghị vốn chẳng để tâm, hắn chỉ mỉmcười, rồi khi ánh mắt sắc bén không nhìn thấy bình hoa tulip trên bànnữa thì sóng mắt hắn mới có chút xao động nhưng không nói gì mà đi thẳng đến bên tủ quần áo, lấy áo ngủ rồi đi vào phòng tắm.
Khi LãnhNghị tắm xong mặc áo ngủ bước ra thì thấy cô gái trên giường vẫn ngồinguyên ở đó, vẫn không có chút biểu tình nào, dường như người đàn ônganh tuấn, cao ngất, khí thế bức người kia hoàn toàn không có chút sứchấp dẫn gì với cô vạy.
Lãnh Nghị bước nhanh đến bên giường ngồixuống, hơi cúi đầu nhìn chăm chú gương mặt nhỏ nhắn kia, cười nhẹ, 'Y Y, sao vậy? Lại có gì không vui sao?'
Hàng mi dài của Lâm Y nhẹchớp lên, đôi mắt đen láy nhìn sang người đàn ông, nhàn nhạt nói: 'Emđem bỏ bình hoa Tịch Họa tặng rồi!'
Lãnh Nghị nhẹ vuốt ve gò má trắng nõn của cô gái, dịu giọng nói, 'Ân, bỏ thì bỏ...'
Hàng mi dài của Lâm Y lại chớp lên, nhìn chằm chằm Lãnh Nghị, ánh mắt đầy vẻ dò xét, lát sau mới nhẹ giọng nói, 'Ngày mai em định đem bình hoa đó,với sữa mà Tịch Họa sai má Trương pha cho em uống mỗi ngày đó đi xétnghiệm...'
Đáy mắt Lãnh Nghị lóe lên một tia dị thường rồi tắtmất, hắn cười nhẹ: 'Em muốn làm thế nào thì làm thế ấy...' Hắn dừng lạimột chút rồi nói tiếp: 'Nhưng Y Y, chỉ sợ hiểu lầm của em đối với TịchHọa quá sâu rồi, cô ấy rất thiện lương, không phải loại người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185673/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.