'Nghị, tranh gì vậy?' Tịch Họa ngồi phía trước cũng không kìm được sự tò mò quay đầu nhìn lại Lãnh Nghị.
'Ồ, mấy bức tranh trong phòng ngủ của chúng ta và phòng sách cũ quá rồi,anh bảo người đổi nó đi... những bức tường trong phòng Tịch Họa cũngtrống trải, anh bảo họ thuận tiện mang thêm một bức nữa đến!' Giọng Lãnh Nghị thật điềm tĩnh, sau đó hắn quay nhìn sang quản gia, 'Bác dẫn họđến phòng ngủ của tôi và phòng sách, cả phòng của Tịch Họa nữa, để bọnhọ treo tranh lên...'
Quản gia nghe lời lui xuống, Lãnh Nghị vẫntiếp tục ngồi xem phim với Lâm Y và Tịch Họa, không lâu sau quan gianvội vã vào báo, 'Thiếu gia, tranh trong ba gian phòng đều treo xong cảrồi, ngài có muốn đi xem không?'
'Được!' Lãnh Nghị nhàn nhạt nói, rồi hắn nhìn sang Lâm Y bên cạnh, nhẹ giọng nói, 'Em cứ xem phim, anhđi ra ngoài một chút rồi vào!' Thấy Lâm Y nhẹ gật đầu, thân hình cao lớn của Lãnh Nghị lúc này mới đứng dậy rời đi.
Hắn bước qua dãy hành lang dài đi về phía phòng khách trên lầu, quản gia theo sát sau lưnghắn; hai người đàn ông cao lớn trong bộ quần áo công nhân đang ngồitrước bàn làm việc thấy Lãnh Nghị bước vào lập tức đứng dậy, nhỏ giọnggọi: 'Lãnh tổng!'
Lãnh Nghị đưa tay ra hiệu cho họ ngồi, hắn thìbước đến chiếc ghế sau bàn làm việc ngồi xuống, hai người đàn ông thấyLãnh Nghị đã yên vị trên ghế mới lần nữa ngồi xuống trở lại.
Lãnh Nghị hơi ngả người ra sau, ánh mắt như dao phóng về phía hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185669/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.