'Hả?' Ngãi Mỹ rốt cuộc nhịn không được kêu thất thanh một tiếng sau đó lạilập tức đưa tay bụm miệng, Lâm Y đó không phải đã đính hôn với Lăng Nhất Phàm rồi sao? Thế nào lại trở thành cô dâu của Lãnh tổng được chứ?Người thông minh như cô lúc này cũng bị tin tức này làm cho hồ đồ.
Nhìn Ngãi Mỹ đang ngẩn người đứng đó, Lãnh Nghị nhàn nhạt nói: 'Còn đứng đó làm gì? Tôi bảo cô đi làm việc mà!'
'Ồ ... được, Lãnh tổng, tôi lập tức đi liên hệ với họ!' Ngãi Mỹ lúc này mới bừng tỉnh lại, vội xoay người rời đi.
Một giờ sau, giám đốc Vương của công ty tổ chức hôn lễ lớn nhất thành phố H đích thân đến văn phòng của Lãnh Nghị, ông ta mặt mày hớn hở khom lưngchào người đàn ông khí thế cường đại đang ngồi sau bàn làm việc, 'Lãnhtổng ...'
'Ngồi!' Trên mặt Lãnh Nghị vẫn là vẻ lạnh nhạt thường thấy, ngay cả giọng nói cũng thật nhạt.
Giám đốc Vương hớn hở ngồi xuống chiếc ghế đối diện với bàn làm việc củaLãnh Nghị, vui vẻ nói: 'Xin hỏi Lãnh tổng, lần này muốn thiết kế tiệcđính hôn hay kết hôn, với lại, ngài có yêu cầu gì đặc biệt hay không?'
'Cầu hôn!' Lãnh Nghị bật ra hai chữ.
'Được, được!' Giám đốc Vương vội lấy một quyển sổ ghi chép, lật ra ghi nhanhmấy chữ, 'Lãnh tổng đối với nghi thức cầu hôn này có yêu cầu gì không?'
'Long trọng, ấm áp, có thể làm người ta cảm động!' Lãnh Nghị thong thả ngảngười vào lưng ghế, hắn muốn nhất chính là khiến Lâm Y cảm thấy cảmđộng! Hắn phải làm long trọng hơn cả buổi tiệc sinh nhật kia, hắn muốngiúp cô lấy lại thể diện, hắn tin mình nhất định có thể vãn hồi lòng của Lâm Y! Cho dù Lâm Y vẫn cự tuyệt hắn, Lãnh Nghị tin hắn chắc chắn cóthể từ từ khiến cho cô cảm động! Ai bảo hắn là người có lỗi trước làmgì!
'Được ...' Giám đốc Vương tiếp tục ghi chép sau đó ngẩng lênnhìn Lãnh Nghị, 'Vậy còn cần Lãnh tổng cho tôi tên, ngày sinh, còn cónhững thói quen sinh hoạt thường ngày của đối phương, nếu như có thể,tôi hy vọng chiều nay Lãnh tổng có thể bớt chút thời gian cùng bạn gáimình chụp một vài bức ảnh thân mật ...'
'Chụp ảnh thì thôi đi...' Sóng mắt Lãnh Nghị thoáng xao động, hắn biết hắn bây giờ muốn cùngLâm Y chụp ảnh thân mật gì đó quả thật là nằm mộng
Buổi chiều,Lãnh Nghị đã tan tầm trở về, Lữ Thần đã theo kế hoạch ngày hôm qua đónHạ Tịch Họa trở về. Lãnh Nghị đứng trước cửa, nhìn cửa xe mở ra, nhìn cô gái vẫn hôn mê bất tỉnh nằm bên trong,hắn chậm rãi đi qua, nhìn gươngmặt tái nhợt mê man kia, đáy mắt trong khoảnh khắc trống rỗng, là hắnhại Tịch Họa nhưng lúc này, vì lời hứa đó mà hắn lại làm tổn thương mộtcô gái khác yêu mình sâu đậm!
'Tiểu Vương, bế Hạ tiểu thư lên lầu ba!' Lãnh Nghị nhìn cô gái, nhẹ giọng dặn dò.
'Hả, Lãnh tổng? Tôi ...' Người vệ sĩ tên Tiểu Vương đứng bên cạnh sửng sốtlắp bắp hỏi, nghi hoặc nhìn Lãnh Nghị, hắn nhớ mấy lần trước đều là Lãnh tổng đích thân bế cô gái này lên lầu, lần này ... hắn sợ mình nghe nhầm ...'
'Ồ, được, Lãnh tổng!' Tiểu Vương vội chạy đến, dè dặt ôm Hạ Tịch Họa trongxe ra; sóng mắt Lữ Thần thoáng xao động nhưng không nói một lời; TiểuHồng đứng bên cạnh hắn cầm theo túi lớn túi nhỏ thỉnh thoảng lại lén lút nhìn Lãnh Nghị.
Vẫn là căn phòng trên lầu ba đó, Hạ Tịch Họa antĩnh nằm trên giường, Lãnh Nghị ngồi bên giường, đột nhiên sóng điệntrên màn hình của máy điện tâm đồ nảy lên một cái, ánh mắt thâm trầm của Lãnh Nghị trong chớp mắt trở nên cực kỳ sắc bén, hắn trầm giọng nói:'Lữ Thần cậu xem, trái tim cô ấy vừa nãy mới đập một nhịp!' Tuy rằngLãnh Nghị không phải bác sĩ nhưng hắn cũng biết một cái nảy lên vừa nãychứng tỏ sinh mệnh vẫn còn tồn tại!
Ánh mắt Lữ Thần nhìn về phíamáy điện tâm đồ, hắn nhìn đường sóng điện mới vừa nảy lên kia rồi lạikhôi phục một đường thẳng, nhẹ giọng nói: 'Lãnh thiếu, không chỉ một lần xảy ra hiện tượng này, điều này chứng tỏ dấu hiệu cho thấy sự sống củaTịch Họa vẫn luôn tồn tại nhưng chính là không biết vấn đề nằm ở đâu màcho đến bây giờ hệ thần kinh của cô ấy vẫn không có phản ứng!'
Sóng mắt Lãnh Nghị thoáng xao động, hắn trầm tư thật lâu mới thấp giọng nói: 'Hiện tượng như vậy, theo kinh nghiệm của cậu, có thể là do nguyên nhân gì tạo thành?'
Lữ Thần đắn đo một chút rồi mới nói: 'Vấn đề này, lúc Tịch Họa trở về đây tôi đã phát hiện rồi, tôi nghĩ cô ấy vẫn có khả năng tỉnh lại vì vậy mới nghĩ tới biện pháp châm cứu của trung y nhưngmà ... bây giờ xem ra là không được! Theo tôi nghĩ ... liệu có phải làdùng sai loại thuốc nào đó nên cản trở quá trình hồi phục của hệ thốngthần kinh hay không?'
'Thuốc?' Lãnh Nghị chau màu, đột nhiên nhớlại chuyện xảy ra lúc đưa Tịch Họa về nước, vệ sĩ của hắn bị tấn côngđến giờ vẫn chưa truy ra được thủ phạm, mắt Lãnh Nghị chợt lóe lên mộttia sáng lạnh, hắn trầm mặc hồi lâu rồi chợt đứng dậy, chậm rãi bước vềphía cửa đồng thời vẫy tay về phía Lữ Thần, Lữ Thần hiểu ý, vội đứng dậy đi theo Lãnh Nghị ra ngoài ... Tiểu Hồng ngồi gần đó kinh ngạc nhìntheo hai người ...
Bên ngoài, Lãnh Nghị đi xa khỏi phòng rồi dừng bước, Lữ Thần hiểu ý tiến sát về phía hắn, Lãnh Nghị cúi xuống kề bêntai hắn, 'Ngày mai cậu cẩn thận phân tích tất cả các loại thuốc đang cho Tịch Họa dùng ...'
'Tôi hiểu!' Lãnh Nghị còn chưa nói xong thìLữ Thần đã nhẹ giọng nói, 'Thực ra tôi đã sớm nghi ngờ điều này nhưngthực sự không dám tưởng tượng ... ngày mai tôi sẽ rút máu của cô ấy đikiểm tra ...' Giọng của hắn càng lúc càng nhỏ.
Lúc này điện thoại của Lãnh Nghị chợt reo lên, hắn lấy ra đón nghe, đầu kia truyền đếngiọng của Lưu Dũng: 'Thiếu gia, hành tung mấy ngày nay của Từ Nhất Hạovà tư liệu của ông ta đã thu thập xong, lúc nào thì đưa cho ngài?'
Trong phòng sách, Lãnh Nghị chậm rãi lật những tư liệu mà Lưu Dũng mang đến,mắt hắn càng lúc càng trở nên sắc bén, cuối cùng hắn ngẩng đầu lên: Thìra Từ Nhất Hạo là cha ruột của Lâm Y! Nhưng ... Lãnh Nghị nhìn Lưu Dũng, giọng nghiêm nghị: 'Những tư liệu này có đáng tin hay không?'
'Thiếu gia, tuyệt đối đáng tin!' Lưu Dũng gật đầu thấp giọng đáp.
'Sao lại thế chứ?' Lãnh Nghị chau mày, buông tập tư liệu xuống bàn ngả người vào ghế trầm tư ... thật lâu sau hắn mới nhìn sang Lưu Dũng: 'Bên trong liệu có hiểu lầm gì không?'
'Chắc là không! Những tư liệu nàytrong kho tư liệu có thể điều tra ra được!' Thấy Lãnh Nghị thật lâukhông nói gì, Lưu Dũng mới lần nữa lên tiếng, 'Thiếu gia, có cần phảiđối phó ông ta không?'
Lãnh Nghị vẫn không lên tiếng, thật lâusau mới bật ra một câu: 'Tạm thời không động ông ta!' Hắn phải tìm cơhội đích thân nói chuyện với Từ Nhất Hạo mới được. Hắn phải chứng thựcxem rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi mới quyết định có nên đối phó ông tahay không.
Lưu Dũng gật đầu, thấy Lãnh Nghị vẫy tay về phía mình, hắn khom người chào rồi lặng lẽ rời đi.
Lãnh Nghị ngồi một mình trong phòng sách ngưng thần trầm tư, trước khi mẹLâm Y xảy ra chuyện, Từ Nhất Hạo có đi đến thành phố G, sau khi Lâm Yxảy ra chuyện, chính Từ Nhất Hạo và tên họ Lý kia đã từng có tiếp xúcvới nhau, chẳng lẽ hai chuyện này thực sự đều có liên quan đến Từ NhấtHạo sao? Nhưng ông ta là cha ruột của Y Y kia mà, sao lại thế được chứ?Những thông tin trong tập tư liệu này quả thực khiến người ta khó mà tin được!
Đêm càng lúc càng khuya, bống bề một mảnh yên tĩnh, 'Y Y...' Lãnh Nghị không kìm lòng được thì thầm, một loại nhớ nhung khôngthể khống chế được bừng cháy trong lòng Lãnh Nghị, đáy mắt người đàn ông dần trở nên nhu hòa, hắn trầm tư giây lát rồi đứng dậy, cầm lấy áo vest bước ra ngoài ...
'Thiếu gia, muộn thế này ngài còn muốn rangoài sao?' Quản gia nhìn người đàn ông đã mặc áo khoác vội vã đi xuyênqua phòng khách ra ngoài thì quan tâm hỏi.
'Ân!' Lãnh Nghị chỉ nhàn nhạt nói một câu, thân hình cao lớn đã bước ra đến cửa.
Lúc này Lâm Y đã lên giường, đèn cũng đã tắt chỉ còn lại màn đêm phủ trùm,đôi mắt đen láy của cô sáng len trong bóng tối, ngày mai mình đã rờikhỏi đất nước này rồi, cũng rời khỏi sự đeo bám của Lãnh Nghị, nhưng, cô dường như bị mất ngủ!
Chính ngay lúc này, Lâm Y chợt nghe thấytừ ngoài truyền đến tiếng mở cửa khe khẽ, mắt cô gái bỗng nhảy lên, vộivàng xoay người, vểnh tai lắng nghe mỗi một động tĩnh bên ngoài.
Bước chân đó khẽ khàng hướng về phía phòng ngủ sau đó cửa phòng ngủ bị đẩynhẹ ra, Lâm Y vội vàng nhắm mắt lại, cô nghe tiếng cửa phòng nhè nhẹđóng lại, bước chân đó, động tác đó, cảm giác quen thuộc đó, mí mắt đang đóng chặt của Lâm Y nhẹ rung lên.
Trong phòng độ ấm được chỉnhvừa phải, rất ấm áp, Lãnh Nghị vừa liếc mắt đã nhìn thấy bóng dáng gầygầy quen thuộc, trong lòng bất giác như có một dòng nước ấm chảy qua,xoa dịu hết những buồn đau, thống khổ, dày vò hắn cả ngày hôm nay ...
Hắn rất khẽ khàng cởi áo vest ra vắt nơi lưng thế sofa, thân hình cao lớnđứng hồi lâu trong bóng tối rồi mới cất bước đi đến bên giường, vẫn nhưhôm trước ngồi tựa đầu vào thành giường, hơi cúi xuống nhìn gương mặt cô gái trong giấc ngủ. Y Y! Trong lòng hắn thầm gọi tên cô, bàn tay vớinhững ngón thon dài vươn ra định vuốt ve gương mặt cô gái nhưng lúc ngón tay hắn vừa chạm đến gò má của cô gái thì vội dừng lại, hắn sợ đánhthức cô!
Lãnh Nghị chậm rãi ngồi thẳng dậy, lưng tựa vào thànhgiường, cánh tay dài nhẹ nhàng vòng qua đỉnh đầu cô gái như ôm ấp cônhưng lại không dám đụng đến cô, đôi mắt đen thẳm nhìn xa xăm ngoài mànđêm tối tăm ngoài cửa sổ, trầm tư ...
Ngày mai hắn định chínhthức cầu hôn với Lâm Y, hắn muốn đoạt cô lại từ tay Lăng Nhất Phàm, đểcô mặc chiếc áo cưới đẹp nhất làm cô dâu của hắn!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]