Lúc Lăng Nhất Phàm và Lâm Y cùng với Lâm Dung đi dạo phố một vòng trở lại,xe của Lãnh Nghị vẫn đậu trước cửa tiểu khu, mắt ba người không tự chủđược tập trung tại vào chiếc xe đó, dừng lại trong thoáng chốc rồi Lâm Y dời mắt sang hướng khac, không nói một lời đi theo Lăng Nhất Phàm vàLâm Dung đi vào tiểu khu.
Khoảng mười giờ, xe của Lăng Nhất Phàmra khỏi tiểu khu, hắn và Lâm Y hôm nay phải trở về thành phố H bởi vìngày mai họ đã rời khỏi đây bay sang châu Âu ...
Nhìn thấy xe của Lăng Nhất Phàm rời đi, Lãnh Nghị lúc này mới nổ máy chạy về thành phố H ...
Lúc về đến thành phố H đã khoảng ba giờ chiều, Lãnh Nghị chạy thẳng đến tòa cao ốc LS quốc tế, hắn dừng xe trước cổng lớn, mở cửa bước xuống, bênngoài đã có một nhóm vệ sĩ chờ sẵn, vài người đi theo Lãnh Nghị còn mộtngười thì chạy xe rời đi.
Lãnh Nghị bước nhanh về phía cửa, vẫnvẻ mặt lạnh lùng, khí thế bức người thường ngày; lúc này Trương Tiểu Mạn đang từ thang máy bước ra đi về phía sảnh lớn, cô vừa liếc mắt đã thấyLãnh Nghị đang đi ngược hướng với mình, bước chân Tiểu Mạn không khỏichậm lại, mắt không tự chủ được nhìn về phía hắn.
Người đàn ôngkia vẫn anh tuấn bức người, khí chất bất phàm nhưng lúc này, Tiểu Mạn có thể nhìn thấy rõ ràng trên gương mặt lạnh lùng kia một vẻ u buồn, phong trần mệt mỏi, đáy mắt âm trầm hiện rõ sự bi thương ... Sóng mắt TiểuMạn thoáng xao động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185502/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.