Thành phố G là một thành phố không lớn lắm nhưng cũng là thắng cảnh du lịchnổi tiếng, lúc này Lâm Y đang mặc một bộ quần áo ở nhà, cuộn mình nơisofa phòng khách xem tivi nhưng hình nhưng chẳng có đài nào đủ thu hútcô vì vậy Lâm Y phiền táo bất an không ngừng bấm chuyển kênh ...
Buổi tối hôm đó cô đáp tàu hỏa đi suốt đêm về thành phố G. Bởi vì không muốn để cho mẹ nghi ngờ, sau khi đến thành phố G Lâm Y đến một khách sạnthuê một phòng sau đó gọi điện thoại cho Uông Linh nói mình bị bệnh, xin nghỉ mấy ngày ... Sau khi mọi chuyện thu xếp ổn thỏa cả rồi cô mới dámthở phào một hơi, yên tâm mà ngủ, đợi đến buổi chiều khoảng ba, bốn giờmới trả phòng gọi xe trở về nhà...
Đang nghĩ ngợi mông lung thìthấy cửa nhà bị đẩy ra, mẹ cô Lâm Dung vừa tan tầm trở về, nhìn thấy con gái đang cuộn mình nơi sofa, vẻ mặt rõ ràng là chán nản bất an chỉ đành lắc đầu: 'Lại thế nào nữa? Y Y? Không đi ra ngoài chơi sao?'
'Không muốn đi!' Lâm Y thấp giọng lầu bầu, người vẫn cuộn tròn nơi sofa khôngnhúc nhịch. Thấy vậy Lâm Dung mặc kệ cô, mang thức ăn vào bếp bắt đầubận rộn làm bữa tối. Mấy hôm trước con gái bà đột nhiên trở về, nói lànhớ mẹ, muốn về thăm mẹ, bà cũng không để ý ...
Nhưng về sau mớiphát hiện, mấy hôm nay con gái không ra khỏi nhà một bước, mỗi ngày khitan tầm về bà đều nhìn thấy con cuộn mình nơi sofa, không ngừng bấmchuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185319/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.