Trong một căn phòng nhỏ dành cho người độc thân thuê ở lầu hai, Trương TiểuMạn đang ngồi trước bàn, vừa soi gương vừa bôi kem dưỡng da, chuẩn bịlên giường ngủ thì chợt nghe từ ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng gõ. 'Ai đấy?' Trương Tiểu Mạn vội đứng dậy, bước nhanh về phía cửa.
Vừa mở ra thì cô đã nhìn thấy hai người đàn ông xa lạ trong bộ Tây trangmàu đen đứng đó, 'Các anh tìm ai?' Thoáng sửng sốt rồi Trương Tiểu Mạnnhìn hai người trước cửa bằng ánh mắt cảnh giác, hỏi nhanh.
'Kiểm tra hộ khẩu!' Một trong hai người áo đen tùy tiện trả lời. Vừa dứt câunói thì hai người đã bước chân vào trong phòng, thuận tay kéo cả TrươngTiểu Mạn bước vào rồi "phanh" một tiếng, sập cửa lại.
Trương Tiểu Mạn lần nữa ngây người, mặt cô chợt tái nhợt, xem ra là gặp cướp rồi!Khiếp sợ nhìn hai người đàn ông đang lục tìm khắp xung quanh, cô lắpbắp: 'Các người muốn làm gì ... tôi không có tiền ...' Miệng nói nhưngcô không dám nhúc nhích, chỉ sợ rước lấy họa sát thân.
Căn phòngcủa Trương Tiểu Mạn thực ra rất nhỏ, vừa nhìn đã thấy hết toàn cảnh, căn bản là không có chỗ nào dấu người. Hai người đàn ông áo đen rất nhanhđã xét hết căn phòng, trước khi Tiểu Mạn kịp phản ứng thì họ đã rời đi,cửa sập lại sau lưng, bóng hai người đàn ông biến mất trong bóng tối ...
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong vòng một, hai phút rồi tất cả trở lại yên tĩnhnhư lúc đầu dường như chưa có gì xảy ra ... Trương Tiểu Mạn dụi mắt, côhoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185317/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.