Đã nhiều ngày kể từ khi đến doanh trại, công việc hàng ngày của Tú chỉ đơn giản là chăm đàn chó con, tắm rửa và chải lông cho đàn chó, những người luyện sư mới như cô vẫn chưa được trực tiếp huấn luyện bầy chó, vì vậy cái cảnh nhàn nhã ung dung vẫn cứ ngày qua ngày trôi đi.
Cô đã quan sát phương pháp huấn luyện của những luyện sư ở đây, đa phần họ sử dụng đòn roi hoặc dụ dỗ gây chú ý với đồ ăn trên tay, con chó nào vâng lời sẽ được thưởng đồ ăn, còn không đều bị roi quất.
Bầy chó có lẽ đã quen với cảnh roi vụt, chúng không còn sủa ăng ẳng như mới ban đầu mà chỉ ư ử vài tiếng rồi thôi, cách huấn luyện này đủ tàn nhẫn để chúng khiếp sợ mà nghe lời, hiệu quả cao trong thời gian ngắn, nhưng bù lại, từ những con mập mạp, bóng bẩy cũng dần trở nên gầy gò ốm yếu, bộ lông vốn mềm như nhung lụa dần dần có nhiều vết ngang dọc, nơi những vết sẹo đã lành nhưng không thể mọc lại lông mao mới.
Người luyện sư lần trước nói chuyện với cô tên gọi là Chính, anh ta làm luyện sư cũng đã vài năm, hơn nữa trước kia cũng từng có thời gian làm lính tại một đơn vị nào đó, nhưng không biết vì lí do gì mà lui xuống làm luyện sư, bỏ lỡ nhiều cơ hội thăng quan tiến chức.
Trong số các luyện sư ở đây, cô thấy anh ta là người kiên nhẫn nhất với bầy chó mà anh ta đang huấn luyện, mặc dù có dùng roi nhưng hiếm khi rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-lac-su-ca/910538/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.