Một tuần sau đó, cô được đón con chó đó trở về, tuy nó còn chưa bình phục hoàn toàn, nhưng cơ bản những vết thương ngoài da đều đã được xử lý, chỉ còn vài vết tích chấn thương nhỏ cần điều trị lâu dài
Cô dựng cho con chó một cái lồng riêng, đặt ngay cạnh sạp tre nơi cô thường ngủ, cô nghĩ trước mắt cứ để nó cạnh mình như vậy cho tiện chăm sóc. Cục bông này lúc mới đầu còn hay tru tréo, rên rỉ khiến những người ngủ cùng phòng thức giấc, mỗi lần như thế cô phải chịu cảnh người khác mặt mày cau có mắng mỏ, dần dà con chó cũng biết sợ, không dám ho he tiếng nào nữa
Mỗi khi xong việc ngoài sân tập, cô đều về phòng xem nó, thấy nó đang nằm yên tĩnh, cô huýt sáo, nó liền ngóc đầu lên nhìn về hướng cửa ra vào, nhìn thấy cô, nó quẫy đuôi tíu tít, mỗi lần như vậy cô đều tiến lại gần nó, xoa đầu, vuốt ve bộ lông mềm như nhung của nó
Những ngày sau đó, cô bắt đầu đưa Tuyết ra sân tập, nhưng chủ yếu là tập cho nó những thói quen cơ bản như bắt tay, nhặt gậy, tập nghe theo khẩu lệnh ngồi, đứng dậy, chạy..., cô thấy các luyện sư nơi đây đều không có thói quen gọi tên cho từng con chó, nhằm tăng sự phân biệt rõ ràng trong khi huấn luyện, cô quyết định cho nó một cái tên, nghe khá giống âm thanh tuýt còi hô khẩu hiệu, mỗi khi huýt một tiếng, ngay lập tức nó sẽ chạy lại về phía cô
Theo lịch hẹn, cứ một mùa trăng tròn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-lac-su-ca/910539/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.