Đoàn người thêm vài ba ngày nữa thì đến một thị trấn nhỏ nhưng dân cư ở đây lại tấp nập ra vào, cả đám cứ liếc hết chỗ nọ đến chỗ kia như dân nhà quê lên tỉnh
Theo nam tử áo đen kia, đám người đi tới một trang trại, cảnh tượng đàn bà con gái gieo hạt, vun đất trồng rau củ, đàn ông thì cuốc đất, cày cấy, người chăn trâu dắt bò, kẻ chăm gia cầm gia súc.
Khi Minh Tú còn đang nghi hoặc thì bỗng một lối đi cuối thửa đất được mở ra, nếu không đến gần thì không hề biết đó là một cánh cổng được ngụy trang khá tinh vi.
Tiến vào bên trong, cả lũ bị choáng ngợp bởi thao trường quân huấn bên trong, ngay trước mắt là khu tập bắn cung, ném lao, quân binh khoác lên mình những quần áo nâu sồng cũ kĩ, bó chặt cổ tay và chân thuận tiện cho hoạt động thể chất, kế bên là khu rèn luyện thể lực, từ leo trèo đu dây đến lăn lê bò toài, nhảy ếch...
Cô khó hiểu, tại sao một thao trường rộng lớn như vậy nhưng lại ở phía sau một điền trang tầm thường, nam tử áo đen kia lại gọi cô tới chỉ để huấn luyện một đám chó, chẳng lẽ... thậm chí đến giờ cô vẫn không biết lai lịch của những người kia, chỉ nghe người hầu gọi ông lớn, bà chủ, thậm chí cả chị Tư cũng không hề nói gì nhiều về hai người họ.
Cô thấy quái lạ, ngày xưa các cụ ai mà chả thích xưng ông lớn bà nọ nên tiếng tăm cũng đồn xa ai cũng biết, vậy mà hai người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-lac-su-ca/910537/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.