Dịch Bạch Đường kiên định đẩy Thương Hoài Nghiên ra, nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế, ấn lên một chiếc công tắc giấu ở trên thân cây, trong chớp mắt, toàn bộ đèn trong phòng ăn bừng sáng.
Bóng tối giống như trời sinh đã thích hợp cho tội ác nảy mầm, đến khi đèn trong phòng đột ngột được bật sáng, ám muội mơ hồ nhất thời giống như gió thổi tơ liễu, trong chốc lát đã biến mất toàn bộ không thấy bóng dáng đâu.
Tất nhiên, chủ yếu nhất vẫn là thái độ của Thương Hoài Nghiên.
Vốn dĩ đang được đông oai tây đảo, trong giây phút ánh đèn được bật sáng lập tức giống như lửa cháy lông mày, dáng vẻ giống như bị rút sạch xương cốt của Thương Hoài Nghiên biến mất, nhanh chóng điều chỉnh lại tư thế ngồi đoàng hoàng trên ghế, eo lưng thẳng tắp, chỉ sợ Dịch Bạch Đường nhìn ra ý định vừa rồi của mình.
Dịch Bạch Đường cũng không nhìn về phía Thương Hoài Nghiên.
Nội tâm của hắn có một cỗ kích động vô cùng mãnh liệt, dập dờn không ngớt, kích động như vậy khiến cho hắn cảm thấy cả người như đang lơ lửng trên mây, cũng giống như đang đặt thân mình trong lửa đỏ, dưới chân mơ màng, trên người lại dâng lên từng luồng lửa nóng, tất cả tình cảm trong cơ thể đều gào thét khiến hắn muốn lập tức làm được một thứ gì đó.
Hắn vội vã nói với Thương Hoài Nghiên: "Tôi có việc cần phải vào trong bếp một lúc, muốn thí nghiệm một món ăn."
Sau khi nói xong, hắn không dừng lại một giây phút nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533211/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.