Nhân kiến lợi nhi bất kiến hại
ngư kiến thực nhi bất kiến câu.
Khuyến quân mạc tác ô tâm sự,
ác quán mãn doanh nan thiện chung.
Dịch thơ:
Người thấy lợi mà không thấy hại
Cá tham mồi chẳng thấy lưỡi câu
Đừng làm việc xấu khuyên ai đó
Tội ác chất đầy số chẳng lâu.
Lại nói chuyện Khuông Khoát dặn dò:
- Phạm Đỉnh đệ chuyến này đi dụ Miêu Hổ, cần phải hết sức cẩn thận. Tên giặc ấy lòng độc dạ hiểm, lại có đôi chân cực kỳ nhanh nhẹn.
Phạm Đỉnh cười, tỏ vẻ không coi tên giặc ấy ra gì, nói:
- Khuông huynh lo hão rồi. Không có gì đáng ngại cả.
Thực đúng là:
Tướng quân bất hạ mã,
Các tự bôn tiền trình.
Dịch thơ
Tướng quân không xuống ngựa
Tiến trình giục lòng đi.
Phạm Đỉnh nói xong, sải bước chạy thẳng theo hướng Ngưu Gia Định, không lâu sau đã tới nơi. Chàng đứng trước cửa nhà Ngưu Phi Thiên dùng cây roi chỉ vào, miệng hét vang:
- Ê! Có thằng nhãi nào ở đây mau vào báo cho thằng ranh Miêu Hổ biết. Nói có ông Phạm tới, báo hắn mau ra chịu chết!
Đám ác nô canh cửa nghe vậy, chúng vội vàng chạy vào trong, tới trước phòng khách, kêu vang:
- Đại gia, không ổn rồi. Có một đại hán to đen tới trước cửa nhà ta chỉ đích danh cô gia bảo ra nói chuyện với hắn.
Miêu Hổ nghe vậy, nói:
- Kẻ nào lại lớn gan làm vậy. Dám tới đây chịu chết. Ta phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190410/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.