Thiên phạ phù vân địa phạ hoang,
Nhân phạ hữu bệnh, vật phạ thương.
Trung thần tối phạ quân bất chính,
Hiếu tử tự phạ phụ bất lương.
Hiền thê tha phạ phu bất thục,
Ai khổ hài tử phạ hậu nương.
Kê phạ hoàng kỳ miêu ngật thử,
Hoa phạ cuồng phong thảo phạ sương.
Thảo phạ nghiêm sương, sương phạ nhật,
Ác nhân tự hữu ác nhân trừng.
Bất tín đản khán ác Quốc Thái,
Nã vấn tiến kinh nhất mệnh vong.
Dịch thơ:
Trời sợ mây trôi đất sợ hoang
Người sợ bệnh tật, vật sợ tàn
Tôi trung sợ nhất vua không sáng
Con hiếu sợ cha chẳng hiền lương
Vợ hiền luống sợ chồng không tốt
Mẹ kế con khổ sợ trong lòng
Gà sợ chồn vàng, mèo bắt chuột
Hoa sợ gió lay, cỏ sợ sương
Cỏ sợ sương dày, sương sợ nắng
Hung dữ ắt gặp hung dữ luôn
Kìa xem Quốc Thái chuyên làm ác
Bắt giải về kinh một mạng xong.
Lại nói chuyện Quốc Thái nói với Hòa Thân rằng:
- Nói thật với ông, thực sự ông mang thánh chỉ tới, tôi đây cũng không sợ. Hai ta tuy là chỗ anh em con cô con cậu chí thân, ông không nên kéo ngã Quốc Thịnh. Giữa hai ta giờ chỉ còn thù sâu như biển.
Hòa công nổi trận lôi đình, nói:
- Giỏi cho tên Quốc Thái - vô pháp vô kỉ, bất tuân vương mệnh, trên lờn Thiên tử, dưới chèn ép văn võ bá quan. Làm trái phép nước, thực chẳng khác phản nghịch hai lòng. Nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190399/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.