Tôi dừng xe trong một ngõ nhỏ, bắt xe đi đến Liên KhảPhật. Từ xa, tôi đã thấy Kiều đứng ở cửa vẫy tay gọi : « Chị Lưu Bạch, sao bâygiờ mới đến ? Bọn em đợi chị lâu lắm rồi ». Tôi khẽ mỉm cười, nhìn thấy chàngtrai đứng bên cạnh Kiều, tôi liền gật đầu chào.
« Đây là anh Frank, vừa ở Cannada về. Đây là chị Lưu Bạch, bạn thân của em »,Kiều giới thiệu ngay. Tôi cau mày, hỏi nhỏ : « Anh ta không có tiếng Trung sao? ».
« Tôi là Sở Thừa.» Anh ta nói giọng miền Nam,rất rõ ràng. Tôi ngẩng đầu lên, nhìn kỹ mặt anh ta, một gương mặt đặc trưng củadân miền Nam, ánh mắt sáng, đôimôi mòng, các nét trên khuôn mặt trong khá « trẻ con ». Nhưng chắc chắn chủnhân của chúng cố tình làm cho mình có vẻ già dặn hơn, vì thế các nét trông kháchỉn chu. Anh ta nhìn thẳng vào tôi, ánh mắt hờ hững. Tôi cúi đầu, nhìn bàn tayanh ta – thon dài trắng trẻo. Ở nhà mát, ăn bát vàng là cụm từ đầu tiên xuấthiện trong đầu tôi, đây là anh chàng công tử bột con nhà giàu. Hãy thứ lỗi chosự ghê gớm của tôi. Rời xa chồng cũ, từ một gia đình ấm cúng quay về với cuộcsống thực tại, nuôi con và làm lại từ đầu đã khiến tôi trở nên như vậy. Mỗi khiđứng trước người lạ, tôi đã quen với việc ăn mặc xuề xòa, không chú trọng tớihình thức bên ngoài, chỉ chú ý nhìn thẳng vào bàn tay và đôi giày của người đôidiện, điều này có thể giúp tôi phán đoán chính xác hơn hoàn cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-bach-anh-yeu-em/1964536/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.