Kiều Tất Tín vừa dứt lời, thì hai người trên xà nhà bỗng trông thấy một đám binh sĩ Phần Khâu cầm cung tên xông vào trong thạch thất vốn dĩ trống không,.
Trông thấy tình hình này, thì ngoài kia không biết đã bị Kiều Tất Tín phong tỏa nghiêm ngặt đến mức nào.
Lâm Trục Lưu nhắm mắt điều chỉnh lại cảm xúc, nắm lấy tay Tiêu Mị rồi cùng nhau nhảy xuống khỏi xà nhà.
“Kiều Tất Tín, ngươi ác thật đấy, nếu như muốn dụ ta đến đây, thì chỉ cần bắt lấy La Lưu, hà tất phải hành hạ hắn thành thế này chứ…”
Kiều Tất Tín bật cười, “Ta đương nhiên có dụng ý của mình. Lâm Trục Lưu, trước đây để cha ngươi dùng bốn xe binh khí đổi lấy tính mạng của ngươi, là một sai lầm chí mạng. Có điều sai lầm vẫn có thể sửa chữa, lần này cho dù là ông trời của không thể bảo vệ được ngươi nữa, ta cũng sẽ không để ngươi còn sống rời khỏi đây.”
Lâm Trục Lưu nhìn cung thủ đứng bao vây chật cứng thạch thất, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Cho dù là võ khôi, cũng không thể nào bình an thoát khỏi tình cảnh như vậy. La Lưu đã bị thương nặng như thế, muốn dẫn hắn rời khỏi đây là điều không thể, bây giờ điều duy nhất có thể làm được là nghĩ cách để Tiêu Mị thoát khỏi đây.
Kiều Tất Tín nhìn Lâm Trục Lưu, khẽ cười, “Lâm Trục Lưu, đừng tưởng ta không biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi đang nghĩ làm thế nào để phó tướng của ngươi thoát khỏi đây? Nói cho ngươi biết, hôm nay cho dù các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-tuong/560666/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.