Kiến An năm thứ năm, công nguyên năm 200, tôi vẫn chorằng đó là một năm đặc biệt quan trọng.
Bởi vì trong năm này, vận mệnh của ba người sẽ từ đâymà thay đổi.
Một năm này, sinh mệnh của Tôn Sách – kẻ chiếm hơnphân nửa lãnh thổ Giang Đông, giống như yên hoa, bay lên thật nhanh rồi trongnháy mắt héo tàn.
Một năm này, em trai của y, Tôn Quyền, đứng dậy từtrong bi thương, tiếp nhận cơ nghiệp cha và anh hắn để lại, đi tiếp chặng đườngcòn xa hơn bọn họ.
Một năm này còn có một chuyện nhỏ, nhỏ đến mức trênsách sử chỉ có vỏn vẹn vài chữ.
Nhưng đối với tôi mà nói lại có ý nghĩa rất trọng đại.Trong năm này, một thiếu niên mười bảy tuổi, nhờ có Tôn Quyền đề bạt, đã vì giatộc hắn mà “kỉ cương môn hộ”.
Thiếu niên này tự nhiên chính là chàng, vẫn là tên LụcNghị.
Chỉ là dù thế nào tôi cũng không ngờ tới, vận mệnhthay đổi vào năm Kiến An thứ năm này, không chỉ là vận mệnh của ba người.
Sau khi Tôn Sách chết, có một đoạn thời gian tôi cảmthấy bản thân mình vô cùng may mắn.
Bởi vì tôi có thể gặp gỡ vị quân chủ vĩ đại nhất thờiđại này. Hắn có lẽ không rành binh đao, không thạo thi văn, trên người hắn cólẽ không có hào quang chói lọi như cha anh hắn, nhưng quan trọng là ánh sáng đócó thể chiếu vào lòng tôi, giống như người lâu ngày đi trong bóng đêm gặp đượcngọn lửa hừng hực thiêu đốt, cho dù là liều lĩnh cũng muốn xông đến, sưởi ấmtrái tim.
Hắn có thể không để ý ánh mắt người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoa/1612175/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.