Lúc tôi xông vào Thái thú phủ, Tôn Quyền đang nhàn nhãnhìn hai vòng trang sức trong tay.
Tôi thở hổn hển đến trước mặt hắn. Hắn nhìn cũng chưanhìn tôi đã nói, “Nàng tới thật đúng lúc, ta đang phiền não nên cho nàng mangvòng mã não đẹp hay trân châu đẹp hơn đây.”
Hắn kéo tôi qua, cầm hai vòng kia ướm thử trên đầutôi, cuối cùng hắn cười nói : “Vẫn là trân châu đẹp hơn, hợp với nàng lắm.”
“Tướng quân, xin ngài đừng đùa nữa!” Tôi nghe thấytrong thanh âm mình tràn đầy sự mỏi mệt.
Hắn vô cùng nghi hoặc nhìn tôi, nói : “Nàng cảm thấychuyện này có thể tuỳ tiện đùa giỡn sao ?”
“Ngài không phải là giúp ta từ chối lời cầu hôn của LãMông sao? Sao có thể biến thành như thế này?” Tôi gần như sắp khóc mà nói.
“Đúng vậy, ” hắn vui vẻ cười, “Ta đến nói cho y biết,thực xin lỗi, kỳ thực ta đã sớm có lòng muốn lấy Vân Ảnh, mẫu thân ta cũng rấtvui. Ta biết cậu rất thích nàng, nhưng cậu tới chậm rồi. Ta từ chối y như vậyđấy.”
Tôi sững sờ.
“Đừng quá lo lắng, ít nhất y sẽ không oán trách nàng.”Hắn thoải mái nói cho tôi biết.
Tôi rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, cảm giác hoangđường từng chút một xâm chiếm lấy tôi. Sao có thể biến thành như thế này chứ?,tôi nói với chính mình.
Rồi tôi lại nghe thấy bản thân mình thật kiên định mànói : “Tướng quân, ngài nghĩ nhầm rồi, ta cũng không muốn gả cho ngài.”
Lần này là đến phiên hắn ngẩn người, hắn buông châuhoa đang cầm trong tay, nhìn tôi thật lâu, có chút không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoa/1612176/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.