Lập đông, tháng 9 Kiến An năm thứ ba, Hội Kê ánh đènrực rỡ sáng như ban ngày.
Ngã tư đường người đi tấp nập như dòng nước chảy, dòngngười hoà trong muôn ngàn ánh hoa đăng rực rỡ biến thành biển sao, mà biển saokia lại trở nên mờ nhạt trước những đoá yên hoa* lần lượt nở rộ trên bầu trời.
*Yênhoa : pháo hoa, sương khói…
Hôn lễ của hoàng đế cũng không thể náo nhiệt hơn sovới hôn lễ này, yến hội của thần tiên trên trời cũng không hấp dẫn tôi như yếnhội trong Thái thú phủ đêm nay. Sau này, dòng lịch sử chậm rãi chảy đi, vô sốchuyện xưa sẽ bị chôn vùi xuống đáy nước, nhưng hôn lễ của bốn người này sẽ đượcmọi người nhắc đi nhắc lại, được chúng thi nhân dùng những từ ngữ đẹp nhất đểhình dung.
Tôi nghĩ, đây có lẽ là yến hội xinh đẹp nhất tronglịch sử nhân loại.
Đối với cá nhân tôi mà nói, đây cũng sẽ là thịnh yếnkhó quên nhất trong sinh mệnh. Những nhân vật ở Giang Đông mà tôi từng thấytrong sáu năm qua cũng không bằng một phần mười tôi gặp trong đêm nay. HoàngCái, Trình Phổ, Thái Sử Từ, Tương Khâm… Những cái tên mà trước đây tôi có nằmmơ cũng không dám, bây giờ đều đang đứng rõ ràng trước mắt tôi. Ánh đèn rực rỡlàm tôi hoa mắt, tôi có cảm giác như đang nằm mơ.
Cảm giác như ảo mộng này trở nên cực hạn khi tôi nhìnthấy Tôn Sách. Trước kia tôi vẫn tưởng tạo hoá đặc biệt bất công mới tạo nênChu Lang, nhưng khi thấy Tôn Sách, tôi phát hiện tạo hoá không chỉ bất công mộtlần.
Y mặc một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoa/1612173/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.