Một khắc kia nhìn thấy Chu Du, tôi liền bắt đầu hốihận.
Tôi hối hận lúc tôi đến thời đại này, vì sao không đemtheo máy ảnh trong túi, như vậy tôi có thể chụp được rất nhiều ảnh của Chu Durồi. Tôi sẽ chụp được bộ dáng chàng nhẹ nhíu mày suy nghĩ, bộ dáng chàng dùngngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng cằm, chụp được bộ dáng chàng cúi đầu thổi nhẹchén trà, bộ dáng chàng yên tĩnh nhìn bạn…
Sau đó tôi muốn đem những ảnh chụp này về thời đạikia. Tôi muốn làm điên đảo hoàn toàn cái thời đại nhạt nhẽo ấy. Tôi muốn làmcho những cô nàng bảo thủ trở nên điên cuồng, những chàng trai tự cho là anhtuấn phải phát điên. Tôi muốn đem ảnh Chu Du lúc nhăn mày, lúc mỉm cười kiatrải rộng mỗi một góc trên thế giới, tôi muốn làm cho họ biết, thì ra dung mạocủa nam nhân cũng có thể khuynh thành.
Khuynh thành. Đúng vậy, tôi lại dùng từ này để hìnhdung chàng. Nhưng nếu người đời sau có thể nhìn thấy bộ dáng chàng, họ sẽ đồngý từ này là do chàng mà có.
—— nếu tôi còn có thể trở lại thời đại đó.
Đương nhiên, nếu tôi còn có thể trở lại thời đại đó,có thể đoán trước rằng sẽ có phiền toái. Sẽ có những tiểu muội muội say mê vâyquanh tôi, luôn miệng hỏi tôi cả một buổi tối, tôi cùng chàng ở nơi đó đã làmgì.
Đáp án có lẽ sẽ làm mọi người thất vọng. Trên thực tế,ngày đó chúng tôi chỉ ngồi nói chuyện với nhau, cái gì cũng không có làm. Chỉnói về những chuyện bình thường nhất, về nhạc lý, về thi từ, về một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-the-hoa/1612172/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.