Vào một ngày nọ, Ngô Uy Minh luận đàm với Tả Ý.
“Tả Ý, em đoán xem lí tưởng trước đây của anh là gì?”
“Vợ đẹp, con ngoan.”
Ngô Uy Minh ho một cái, “Cái đó cũng là một trongnhững lí tưởng. Nhưng còn cái lớn chút.”
“Lớn à, chẳng lẽ trở thành đại gia? Thật ra em cảmthấy đó cũng là mục tiêu của phần lớn những người bình thường.”
“Anh không đủ sức mơ cao thế đâu.”
“Còn như cao chút nữa, hay là cầu mong thế giới hoàbình?” Ngô Uy Minh nghe xong, liếc cô trắng mắt, Tả Ý vội vàng sửa lại: “Cònkhông anh muốn giải phóng toàn nhân loại?”
“...”
Ngô Uy Minh nghẹn một hồi, mới nói: “Tả Ý à, anh pháthiện em với phụ nữ thì công bằng, nhưng với đàn ông thì hết sức khắc nghiệt.”
Tả Ý bĩu môi, “Anh ở chỗ này mà nói chuyện lí tưởnglớn lao mới kì cục thì có.”
Lúc này, hai người vừa đi toilet xong đang ngồi ở đạisảnh quán karaoke tán dóc, những đồng nghiệp khác ở Đường Kiều đang trong phònghát hò.
Đang nói chuyện, một cô gái từ căn phòng bên trái đira, tay cầm điện thoại. Cô ấy lảo đảo, rõ ràng là đã khá say.
“Không! Anh đừng thế mà!” Cô gái nhờ men say, hét vàođiện thoại.
“Anh không thể đối xử với em như vậy, Anh Tùng.” Côgái khóc nức nở nói, người dần dần trượt dọc theo tường, ngồi xổm xuống đất.
Tả Ý càng nghe càng cảm thấy giọng nói này quen tai,vì vậy cẩn thận quan sát dáng lưng cô gái lần nữa.
Là cô ấy.
Tả Ý vội vàng bật dậy.
“Em quen hả?” Ngô Uy Minh hỏi.
“Cô ấy là thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-ngon-ta-y/67502/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.