Khi còn nhỏ, Tả Ý đã tiếp xúc với rất nhiều bạn nữ ốmyếu, cứ mỗi học kì sau khi kiểm tra chạy 800m thì sắc mặt của mấy bạn ấy táimét như sắp chết, như thể bất kì lúc nào cũng ngã lăn ra được, vì thế mỗi lầnkiểm tra thể dục là mỗi lần các bạn nam tỏ vẻ lấy lòng, săn sóc, ân cần hỏi hangiúp đỡ các bạn nữ thể lực yếu kém, quan tâm đến mức làm cho người ta phải hâmmộ. Chỉ tiếc là cô có chạy hết 3000m cũng chỉ ho nhẹ hai tiếng rồi thôi.
Gần nhà có một chị họ Hoàng, đôi lúc ít gặp nhưng khigặp chị ấy là hàng xóm lại thường xuyên khen ngợi: “Bé Hoàng à, mới vài ngàykhông gặp mà sao bác thấy con cao ráo, xinh đẹp hơn rồi.”
Còn bác ấy khi gặp Tả Ý thì bảo: “Tiểu Ý đó à, sứckhoẻ tốt, thật là khoẻ mạnh.”
Ban đầu nghe khen Tả Ý còn khoái chí. Sau đó, cô mớiphát hiện người khác khen cô cũng chỉ khen hai thứ là thân thể khoẻ mạnh vớicứng cáp mà thôi. Dần dà, cô rút ra được kết luận.
Thì ra, nếu một đứa bé có dung mạo tốt, thì khen nó“xinh đẹp”. Nếu dáng người cao ráo, thì nói “cao hơn rồi.”. Nếu học giỏi, thìkhen tặng “thông minh, có tương lai”. Nếu tính cách tốt, lại bảo “đứa bé ngoancòn nhỏ đã biết quan tâm đến cha mẹ”. Nếu cả bốn điều trên đều không có, đềukhông tốt, chỉ có thể là “khoẻ mạnh, thân thể tốt” vân vân.
Con người ta toàn là học hành giỏi nhất, múa đẹp nhất,hùng biện hay nhất, mỗi lần họ hàng hỏi cô, chỉ đành mắc cỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-ngon-ta-y/67501/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.