Tôi uể oải đi về phòng ngủ, việc đầu tiên tôi làm chính là gọi điện thoại thông báo với bố việc Quân đã biết sự thật, hy vọng khi tôi có cơ hội đi khỏi đây ông sẽ không cấm mình. Thế nhưng tôi đã sai khi trông chờ vào một chuyện chẳng thể như ý, bố không những không đồng ý ngược lại còn mắng tôi một trận vì để Hứa Thành Quân phát hiện thân phận. Ông quở trách tôi:
- Mày ăn gì mà ngu thế Khiết Đan? Có mỗi việc đóng giả chị gái mày cũng không thành hồn. Linh Đan là người thân của mày, mày là người hiểu rõ chị mày hơn bất kì người ngoài nào khác chứ, sao ngu đến mức để Hứa Thành Quân phát hiện sớm thế hả? Hay mày cố tình để lộ khiến nó nghi ngờ, dựa đó thoát khỏi tao? Mày không muốn giúp công ty của bố mày nữa chứ gì? Mày nói đi, trả lời tao ngay.
- Ngay từ đầu con đã khuyên bố nên nói toàn bộ sự thật với Hứa Thành Quân nhưng bố nhất quyết không chịu, ép con phải giả mạo chị gả đi. Con và chị Linh Đan khác nhau, có cẩn thận mấy cũng không thể giấu nổi sự thật. Hứa Thành Quân là người làm ăn kinh doanh, trên thương trường anh ta gặp qua vô số loại người, bố cho rằng con tài giỏi đến mức gạt anh ta cả đời sao?
- Ít nhất mày phải cầm cự thêm vài tháng nữa, không thì cũng sau khi mày có con với nó. Nhưng giờ thì sao, mọi tính toán của tao sắp bị mày phá hỏng hết rồi.
- Bố đừng lúc nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875742/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.