Chén trà cùng với nước trà hắt thẳng vào n.g.ự.c Thường ma ma, Thường ma ma đau điếng kêu lên buông tay ra, chén trà rơi loảng xoảng xuống đất, trước n.g.ự.c Thường ma ma lấm lem nước trà và lá trà, chật vật vô cùng.
Bà ta vừa xấu hổ vừa tức giận lại vừa đau, cả người run rẩy.
Thẩm Lương Vi cười lạnh: "Ta bảo ngươi cút ra ngoài, ngươi điếc à?"
"Hồ đồ!" Thẩm Tam phu nhân vừa kinh vừa giận lại ghen tị: "Vi nha đầu, con như vậy chẳng còn chút dáng vẻ tiểu thư khuê các nào, sau này bàn chuyện cưới xin nhà ai dám nhận?"
"Thì đã sao?" Thẩm Lương Vi ngạo nghễ nói: "Cha mẹ ta, hai anh trai ta còn đó, ai dám coi thường ta? Chỉ có phần ta chọn người khác, chứ chưa đến lượt ai chọn ta đâu!"
Thẩm Tam phu nhân: "..."
Lời này nói không sai, nhưng nghe xong tức anh ách thì phải làm sao? Cái gì gọi là người so với người tức c.h.ế.t người? Chính là đây chứ đâu.
"Hơn nữa, chẳng lẽ trong mắt Tam thẩm, để mặc một tên nô tài tùy tiện giương oai trước mắt mà không quan tâm, thì mới là tiểu thư khuê các? Ta chưa từng nghe nói muốn làm tiểu thư khuê các thì trước tiên phải để mặc nô tài tùy ý bắt nạt."
Thẩm Tam phu nhân tức đến n.g.ự.c đau, "Chuyện này... Thường ma ma đâu phải nô tài bình thường? Đây là người cũ trước mặt tổ mẫu con! Trăm nết thiện chữ hiếu đứng đầu, con là phận con cháu, ch.ó mèo trong viện tổ mẫu con còn không được tùy tiện làm tổn thương, huống chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063366/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.