Nếu đã không thích Vi Nhi như vậy, thì sau này hễ nơi nào có Thẩm Lương Dung, Thẩm Lương Nguyệt xuất hiện, Vi Nhi tránh đi là được.
Cũng đỡ bị người ta liên lụy, mang tiếng xấu.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm lão phu nhân tức đến tối sầm mặt mày, giọng nói run rẩy: "Ngươi, ngươi là đang trách móc ta?"
Thẩm đại phu nhân: "Trách móc thì con dâu không dám, chỉ là, chuyện bất bình chẳng tha, con dâu không chịu nổi cái kiểu giấu đầu hở đuôi, chuyện gì cần nói rõ ràng thì không thể không nói cho rõ. Ba chị em, Vi Nhi và Nguyệt Nhi chỉ kém nhau hai tháng, Dung Nhi là trưởng tỷ, Lão phu nhân có việc không tìm Dung Nhi, cớ sao lại đổ lên đầu Vi Nhi?"
"Xe ngựa Vi Nhi gặp chuyện, đó cũng đâu phải do con bé muốn, sao lại thành lỗi của nó rồi? Lão phu nhân cứ trách mắng nó, có phải là quá đáng lắm không!"
"Lão phu nhân nuôi nấng Vi Nhi một hồi, hóa ra tình cảm cũng chỉ đến thế mà thôi!"
"Ngươi, ngươi là muốn chọc tức c.h.ế.t ta phải không?" Thẩm lão phu nhân đập mạnh xuống bàn trà, chấn động đến mức lòng bàn tay vừa tê vừa đau, lại còn không tiện lộ ra biểu cảm đau đớn, tức đến thở hồng hộc: "Phản rồi phản rồi! Ngươi lại dám dạy đời ta sao? Ta nói nó thế nào tự nhiên ta có lý do của ta, ngươi... cút ra ngoài cho ta! Cút!"
Thẩm đại phu nhân nhìn bà ta một cái, đứng dậy bỏ đi.
Bà mới lười ở lại cái chốn này.
Lão phu nhân không thích bà, ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063365/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.