Thẩm Lương Vi tự nhiên cầu còn không được.
Hai anh em đến Thanh Yến Lâu, muốn một gian phòng riêng. Cũng may vận khí tốt, gian phòng vô cùng thanh nhã, mở cửa sổ ra là có thể ngắm nhìn đoạn phong cảnh đẹp nhất của hồ Yên Ba.
Hai người tâm trạng rất tốt.
Thẩm Hoằng Tuân cười nói đây là khổ tận cam lai, Thẩm Lương Vi cũng mỉm cười.
Nghe thuộc hạ bẩm báo Thẩm Tam thiếu gia và Nhị tiểu thư đã vào gian phòng tốt nhất Thanh Yến Lâu mà mình cố ý dặn chưởng quầy giữ lại cho họ, Chiến Vương điện hạ ở một gian phòng khác trong Thanh Yến Lâu khẽ nhếch môi mỏng, vui vẻ cười.
Thật là mãn nguyện.
Thân vệ thống lĩnh của Chiến Vương điện hạ là Hoắc Thanh Vân nhìn chủ t.ử nhà mình tự biên tự diễn, dương dương tự đắc, vẻ mặt mãn nguyện, khóe miệng giật giật, có chút cạn lời.
Hắn không nhịn được nói: "Điện hạ vui cái gì chứ? Thẩm Tam công tử, Thẩm Nhị tiểu thư cũng đâu biết rắc rối ở Ngân Lâu Lam Nhạt là do điện hạ chủ động hiện thân giải quyết thay họ, cũng không biết gian phòng tốt nhất Thanh Yến Lâu này là do điện hạ cố ý giữ lại cho họ. Như thế điện hạ chẳng phải quá thiệt thòi sao? Áo gấm đi đêm, chẳng phải đáng tiếc? Hay là, thuộc hạ nghĩ cách nhắc khéo với Thẩm Tam công t.ử một chút?"
"Ngươi đừng có mà làm bậy," Chiến Vương trừng mắt nhìn Hoắc Thanh Vân một cái: "Không được lắm chuyện! Bổn vương sai các ngươi làm gì thì làm nấy, ai dám vẽ rắn thêm chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063278/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.