Chiến Vương lơ đãng liếc nhìn cô muội muội đang được Thẩm Hoằng Tuân che chắn phía sau, trong lòng buồn cười, "Bổn vương còn có việc đi trước một bước, không làm phiền hiền huynh muội nữa."
Thẩm Hoằng Tuân cầu còn không được, thở phào nhẹ nhõm gật đầu: "Chiến Vương điện hạ đi thong thả."
Người của Tiêu gia, dù là hai vị kia hay là Chiến Vương, Thẩm gia đều không muốn dính dáng vào.
Ý của phụ thân rất rõ ràng, tương lai ai làm vua, Thẩm gia sẽ trung thành với người đó.
Đến lúc đó, tân đế cần dùng người, chắc chắn sẽ không vì chuyện không chịu đầu quân lúc này mà oán hận trả thù.
Nếu có, thì đó là hôn quân, không đáng để phò tá, chi bằng từ quan về quê.
Chiến Vương lại nhìn về phía tiểu nhị: "Biết cái gì nên nói cái gì không nên nói rồi chứ? Không cần bổn vương dặn dò thêm phải không?"
Tiểu nhị và chưởng quầy bốn người sớm đã bị màn kịch vừa rồi dọa cho ngây người, đứng đó như tượng gỗ. Nghe thấy lời này, chưởng quầy vội vàng hoàn hồn, liên tục vâng dạ, thề sống thề c.h.ế.t tuyệt đối sẽ không hé răng nửa lời!
Chiến Vương cười với vẻ ưu nhã ung dung nhưng lại đầy ngông cuồng: "Được, nếu bổn vương nghe thấy nửa lời đồn đại bên ngoài, đảm bảo sẽ lật tung cái lầu rách nát này của các ngươi!"
Chưởng quầy, tiểu nhị: "..."
"Đúng rồi," đi đến đầu cầu thang, Chiến Vương lại quay đầu mỉm cười với Thẩm Hoằng Tuân: "Thần Tiên Vịt ở Thanh Yến Lâu phía sau ven hồ hương vị nguyên bản rất chuẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063277/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.