" Ngươi lấy từ đâu đến ? Đây là trứng của ba ba ." Lưu Khánh Xuân nhìn đến trứng này , mắt sáng lên .
" Nhà ta có con chó nhỏ phát hiện , ở nơi đó ." Giang Lăng chỉ chỉ vàobãi cát , trong lòng cao hứng tính tình cởi mở --- ba ba a , đại bổ ànha ! Nếu bỏ nó vào trong không gian chờ cho nó nở ra ba ba con , lạinuôi dưỡng nó thêm mấy tháng , chẳng phải là có đồ ăn đại đại đại bổ ?Sau đó ba ba sẽ sinh trứng , trứng sinh ra ba ba , trứng trứng ba ba baba vô cùng vô tận ... ...... ...
" Uông uông uông " . Hoa nhỏ vừa nghe mặc kệ , hướng thẳng về Lưu Khánh Xuân kêu to , nódùng thân hình nhỏ bé chắn ngang ở phía trước hắn , tựa hồ muốn ngăn trở không cho hắn nhìn .
" Hoa nhỏ , ngươi thật là keo kiệt ." Giang Lăng tức giận hoa nhỏ đánh gãy mộng đẹp của mình , trựctiếp nhảy qua đánh vào đầu nó một cái .
" A ! Không nhìn được . Ta còn phải về gấp , nương ta còn đợi ta mang cá về nấu cơm đây ."
Lưu Khánh Xuân cũng là một người thông minh , vừa nhìn hoa nhỏ như vậy đã hiểu , chạy nhanh cười nói.
" Lưu đại ca , ngươi cần phải nhớ a , bắt được cá tôm nhỏ nhớ giữ lại cho ta . Buổi sáng và tối ta đều có ở nhà . Nếu không gặp ta , ngươi ởngoài kêu một tiếng được ."
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-dien-thien-khoanh/1863114/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.