" Lăng Nhi , sao lại thế này ? " Lí Thanh Hà từ trong phòng đi ra .
Ngựa ở cổ đại phần lớn là dùng để đánh giặc . Không phải là người giađình quyền quý , người bình thường chỉ có thể dùng con la hoặc con lừalàm phương tiện giao thông .
Cho nên vừa rồi ngheđược tiếng vó ngựa , Lí Thanh Hà chỉ biết là người của Tần gia đến . Hơn nữa người cuỡi ngựa đến nhiều nhất có thể chính là Tần Ức hoặc là Tầntướng quân.
Nàng cố ý nhường cho GiangLăng ra tiếp đón , đó là muốn tạo cơ hội cho Giang Lăng cùng Tần Ức tiếp xúc nhiều hơn . Lẫn nhau hiểu biết cùng hiểu biết , cả cái đầu có ýnghĩ muốn từ hôn của nàng cũng được thay đổi .
Cũng không nghĩ đến chỉ một lát sau , chợt nghe tiếng vó ngựa rời đi . Không phải là Giang Lăng mặt nặng mày nhẹ với Tần Ức chứ ? Hoặc là ngăn không cho người ta vào cửa ? Nhưng mà cũng không có nghe âm thanh tranh cãi a ?
" Vừa rồi là ai đến ? " Nàng nhìn Giang Lăng đứng ở trước cửa , trước mặt còn có bốn bao tải to , hỏi .
" Tần Ức " . Giang Lăng mở bao tải ra xem , thuận miệng lên tiếng .
Nàng phát hiện bên trong có gạo , bột mì , tương , dấm chua , cá , thịt ,dưa và trái cây . Giang Lăng gật gật đầu . Hôm nay đưa này nọ ít nhấtcòn có chút đáng tin , không giống như ngày hôm qua ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-dien-thien-khoanh/1863115/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.