Giang Lăng vừa nghelời này , mặt không khỏi hiện lên hai đường hắc tuyến , ai thán kêu trời . Chỉ nửa ngày công phu , phỏng chừng toàn thôn mọi người đều biết giađình vị hôn phu của nàng đã đến . Thời đại bát quái đúng là không ởkhông nha !
Còn có con ngựa caoto ? Giang Lăng rất muốn nói cho Vương đại nương biết , cưỡi bạch mãchưa chắc gì là hoàng tử , mà còn có thể là Đường Tăng ; cánh dài chưachắc là thiên sứ , mà có thể là một điểu nhân .
Nói cho có lệ với Vương đại nương vài câu , Giang Lăng hôm nay tâm tìnhkhông được tốt , đi về trên con đường nhỏ mà trong lòng buồn bực khôngyên .
Nhưng hoa nhỏ thì cực kỳ khoan khoái , chạy tới chạy lui bên người nàng , một lát thì đuổi theo con bướm , một lát lại ghẹo chó chọc mèo , chỉ chốc lát sau khiến cho toàn thôn mọingười đều biết ,nhân vật chính của chuyện xấu hôm nay đã trở lại .
Làm cho Giang Lăng đối với hoa nhỏ hận nghiến răng nghiến lợi , hunghăng khiển trách hai câu , có thế mới chịu yên phận mà thành thật chútxíu .
Khi về đến cửa nhà , hoa nhỏ lại khoankhoái lên , dùng miệng kéo kéo vạt áo của Giang Lăng , liều mạng kéonàng hướng ra bờ sông .
" Này , buông ra , buôngra . Hoa nhỏ , ngươi là xú gia hỏa , lại không nghe lời , ta sẽ khôngcần ngươi ." Giang Lăng nhìn nam trang của Giang Đào cho nàng mượn , xém bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-dien-thien-khoanh/1863113/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.