Mặc dù Lý An dưới sựdạy dỗ của đại ca Lý Văn, cũng học chút kiến thức, nhưng kém xa sự hunđúc và kiến thức ở tư thục, lập tức tin lời của nàng..., vui sướng xôngtới lôi kéo cánh tay Lý Noãn, nói: “Nhị tỷ, tỷ có biết hay không, thiếuchút nữa tỷ hù chết chúng đệ! Đúng rồi nhị tỷ, mau cho đệ xem, trong gùi của tỷ là thứ gì đi!“.
Lý Nhạc cũng chạy như bay tới, lôi kéo ống tay áo gật đầu liên tục, “Nhị tỷ, Nhạc Nhạc cũng muốn xem, Nhạc Nhạc cũng muốn xem.”
“Hai tiểu quỷ thèm ăn, là muốn nhìn xem có gì ăn ngon, phải không?” Lý Noãnbuồn cười nói, thông qua những ký ức kia, nàng vẫn biết rõ tính tình của người nhà, dứt lời, lại đưa tay cầm tay Tô thị, dịu dàng nói: “Mẹ, mẹxem đi, không phải con vẫn còn đang nóng hầm hập đây sao, hơn nữa mớivừa rồi, chính con đi từ bên dưới ánh nắng mặt trời về đây, nếu con thật sự chết rồi, nên hồn phi phách tán chứ. Mẹ, đừng khóc, là con khôngtốt, không nói rõ với mẹ và đại ca, các đệ đệ muội muội, chỉ có một mình đi ra ngoài, hại các ngươi lo lắng như vậy.”
Cảm nhận được dịudàng từ bàn tay nhỏ bé, Tô thị gật đầu, không nhịn được cực vui mà khócnói: “Nóng, là nóng, thật tốt quá, Noãn Nhi của ta còn sống, nhị nha đầu của ta còn sống! Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ!”
“Nhị muội khôngcó việc gì, thật sự là quá tốt.” Lý Văn nửa tin nửa ngờ, trên mặt khôngđể lộ ra một chút hoài nghi nào, lau nước mắt nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-dien-my-thuong/125937/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.