Tháng mười mùa thu, trong núi một cơn gió lạnh thổi qua, Lý Noãn hắt hơi mộtcái, lúc này mới nhớ tới thân thể này không thể bị giày vò, mới vừa rồingủ trên tàng cây, chỉ sợ là lây dính khí lạnh.
Xem ra nên rèn luyện thân thể cho thật tốt rồi!
Vuốt vuốt chóp mũi, tiếp tục đi vào trong núi, cũng không lâu lắm, ánh mắtcủa nàng lập tức bị mấy cây đại thụ hấp dẫn. Trên cây to, có cây mây tobằng ngón tay cái quấn quanh, trên dây leo phủ đầy trái cây màu xanhhình bầu dục, mỗi quả đều to bằng nắm tay trẻ con, trên trái cây có mộttầng lông tơ nhàn nhạt, không phải là quả Dương Đào (kiwi) mọc hoangsao?!
Lý Noãn hào hứng leo lên cây, cực khổ hái được gần một nửaquả Dương Đào chín, mà còn dư lại phần lớn chưa chín, giữ lại lần sautới hái cũng không muộn.
Ngồi tại chỗ lột vỏ quả Dương Đào lấpbụng, mặc dù nhỏ một chút, nhưng vị vẫn ngọt, chứa chút vị chua loãng,hết sức mỹ vị, vì vậy không nhịn được lại ăn hai quả nữa, lúc này mớimang gùi lên lưng đứng dậy, nghiền nát vỏ mấy quả Dương Đào trên đất, để tránh bị người ngoài nhìn ra đầu mối, biết quả Dương Đào này có thể ăn.
Có lẽ dáng vẻ cây Dương Đào thật sự không đẹp, mặc dù là quả dại nhưngsinh trưởng ở nơi này lâu như vậy, cũng không có người cho rằng nó cóthể ăn, mặc kệ như thế nào, lấy ánh mắt thương nhân với ý tưởng của LýNoãn, thì không muốn để người ta biết bí mật này, ít nhất hiện tại không thể biết.
Lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-dien-my-thuong/125936/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.