🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Này!"



Tôi dí lon bia lạnh vào má ông Đức.



Ông Đức giật mình ôm lấy bên má rát buốt.



" Lạnh!"



Tôi tung lon bia lên.



Ông Đức thuận tay bắt lấy, thành thạo chỉ cần kéo một ngón tay cũng có thể bật được miệng lon ra.



"Năm nay anh có tính về quê không?" Tôi hỏi.



Ông Đức vừa tu một hơi đẫy, dơ lon bia lên, miệng" Khà! "một tiếng thoải mái.



"Đang suy nghĩ!"



"Nghĩ gì nữa, sang mùa xuân là đi nhập ngũ rồi, tiện về luôn.



Ông Đức vẫn bình tĩnh đưa lên miệng nhấp từng ngụm, từng ngụm.



" Chắc cũng phải qua Tết mới về được."



"Sao?" Tôi nhướng mày.



" Làm nốt Tết cho vừa hết cái công rồi hãng về."



"Anh không nỡ để em một mình à?" Cái vẻ thâm tình của tôi trông giả một cách lộ liễu.



"Cút, tưởng bở!" Ông Đức ấn ngón tay, đẩy chán tôi ra xa." Lấy nốt tiền thưởng Tết."



" Thế là ngày bao nhiêu về?"



Ngón tay ông Đức di di quanh mép lon, vẻ mặt tính toán suy nghĩ." Qua Tết cái là về luôn!"



Tôi nhìn ông Đức." Bao giờ về báo em."



"Làm gì, không đi học à?" Ông Đức đưa lon bia lên tu một hơi đến cạn, sau lém vỏ lon rỗng một đường parabol đẹp mắt, chuấn xác vào thùng rác xanh cách đó một đoạn.



" Có đồ cho anh."



Tôi vẫn nhớ con xe mô tô đó, may là mẹ là người phân rõ chuyện gì ra chuyện đó, chiếc xe vẫn được đảm bảo giữ đúng với lời hứa.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-luon-canh-ben/3711964/chuong-50.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Luôn Luôn Cạnh Bên
Chương 50: Chap 50
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.