Vậy nên sau khi trải qua hai lần cãi vã, tình trạngcủa Tô Thiên Thiên với Ninh Xuyên đã chuyển từ giằng co giữa Nam Bắc Triều Tiênthành mâu thuẫn Palestine và Israel, song phương giương cung bạt kiếm, đều kiêntrì cho mình là đúng, đối phương là sai, không chừa một đường sống vẹn toànnào.
Chẳng qua những bàn tán về Tô Thiên Thiên, trái lạilại càng thêm mạnh mẽ, “Tô Thiên Thiên nhất định là lính nhảy dù!”
“Đúng vậy, lần này cô ta gây ra chuyện lớn như vậy,nếu là trước kia, Tổng giám đã sớm tới bộ Nhân sự đổi người rồi.”
“Xem ra ngay cả Tổng giám cũng không dám động đến côta.”
“Vậy không phải chúng ta nên đi lấy lòng cô ta sao?”
“Không được, người như vậy, còn chưa rõ tình huống thếnào, tốt nhất là đừng động đến cô ta, cũng không cần để ý đến cô ta.”
Tô Thiên Thiên chẳng thấy làm sao với những lời bónggió bên ngoài, mỗi ngày chỉ một mình gục xuống bàn cho xong, đã gần ba tuầnrồi, cô với Ninh Xuyên đánh cuộc với nhau ba tháng, giờ ngẫm nghĩ một chút,thật là năm tháng dài dằng dặc vô cùng, hôm nay mới được có một phần tư.
Nhưng có lời hứa của Ôn Nhược Hà, Tô Thiên Thiên giốngnhư tìm thấy hy vọng trong bóng tối, như lúc đói bụng tìm được thức ăn, như khilười biếng tìm được cách để lười biếng!
Ninh Xuyên gì chứ, đều là mây trôi mây trôi cả thôi,cô sẽ nhanh chóng được rong chơi thoải mái trong không khí vui vẻ vô hạn ở bộSáng tạo, không cần phải đối mặt với tên bạn trai cũ đê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2171925/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.