Ninh Xuyên tức giận, rất tức giận. Tô Thiên Thiên sợhãi bất an đảo quanh phòng làm việc, nghe thấy bên ngoài xì xào bàn tán.
“…Cô ta quá đáng quá rồi, dù có là người lãnh đạo pháitới cũng không thể như vậy được.”
“Đúng đấy, họp tổng công ty, đâu phải chuyện đùa….”
“Ninh Tổng giám vội gần chết, may mà kịp sửa sang lại,cũng không biết có thiếu cái gì không đây.”
“…Chẳng lẽ cô ta muốn lúc đi họp Tổng giám bị phêbình, lẽ nào lãnh đạo không thích Ninh tổng giám?”
“Ai mà biết được! Hay là cô Tô Thiên Thiên này ngứamắt Tổng giám?”
“Chuẩn đấy, hai người bọn họ trước đây không phải haygây gổ lắm sao?”
“Nếu mà lúc họp xảy ra vấn đề gì thì chúng ta coi nhưxong rồi…”
Tô Thiên Thiên áp mặt vào cửa, nuốt nước miếng, khôngphải chứ, lần này hình như cô làm to chuyện thật rồi? Nhìn từ ngoài vào, côkhông chỉ chọc giận có mình Ninh Xuyên, mà hình như còn khiến cho rất nhiềungười tức giận….
Cô lặng lẽ lui về vị trí của mình, gọi điện thoại chochị hai họ, “Chị hai họ…. Em làm chuyện xấu rồi…”
“Em làm gì hả? Em không nhịn được tẩn cho Ninh Xuyênmột trận hả?”
“Em…” Tô Thiên Thiên mím môi, đem tất cả những chuyệnxảy ra ngày hôm nay nói ra một lươt, còn chưa dứt lời, Âu Dương đã nổi giận,“Em cái con nhóc này! Cái này…. chuyện của em và anh ta có náo loạn thế nào,cũng đừng có náo loạn đến công việc chứ!”
“Em biết lỗi rồi! Giờ phải làm sao đây?” Tô ThiênThiên hối hận nói, lúc ấy cô đâu có nghĩ nhiều như vậy.
“Em đúng là làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/134755/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.